NHỚ BÁC
Nhớ ngày nào
“Không rượu cũng không hoa”
Người ngắm trăng qua cửa sổ
Mong “sổ lồng” bay theo những vần thơ.
Nhớ ngày nào
“Chông chênh bàn đá”
Dịch sử Đảng dưới vòm hang nhóm lửa
Trái tim nhỏ thương phận đợi trầm luân lao khổ
Chẳng nghĩ mình là thánh nhân.
Nhớ ngày nào
Giữa “rằm xuân bàn bạc việc quân”
Nghe lá rụng trở mình buốt giá
Giữa đại ngàn
Việt Bắc trăng ngân.
Nhớ ngày nào
Giữa Ba Đình lộng gió
“Đồng bào nghe tôi nói rõ không?”
Độc lập – Tự do
Thà hy sinh tất cả
Triệu con tim con cháu Lạc Hồng
Nhớ ngày nào
Nghe lời Người thề với núi sông
“Tiến về Sài Gòn giải phóng thành đô”
Chúng con hát
“Trong ngày vui đại thắng có Bác Hồ”
Nhớ ngày nào
Trái tim vì “nước non ngàn dặm”
Nhớ trái tim tiên tri
Nhớ vầng trăng Thi sĩ
“Trăng lên
Kìa vầng trăng Ba Đình”.
ĐÁ CHÔNG
Con về thăm Đá Chông
Đá dựng nhọn tầm vông
Sông Đà reo nhạc sóng
Thiên thu…
Nhớ năm xưa
Qua đây
Dưới tán đa
Bữa trưa Bác dùng dưa cà, cơm nắm
Tản Viên non cao xanh thẳm
Đá Chông hội tụ
“Thiên thời, địa lợi, nhân hòa”.
Bác đi xa
Vẫn còn đây đơn sơ nhà sàn Việt Bắc
Tiếng chim hòa tiếng thông reo
Lối sỏi in chân Bác sớm chiều
Gối chăn, ghế bàn mộc mạc
Dâm bụt làng Sen thắm sắc hoa
Ngày đêm Bác lo việc nước nhà…
Núi Tản, sông Đà
Thơ ngâm cùng Tản -Viên-Sơn-Thánh.
Ít vẫn vui
“Hồi hoạt động cách mạng ở Thái Lan,
trời mưa Bác rủ chủ nhà đi bắt cá rô trèo”
Trời oi nồng
Mây đen vần vũ
Cá rô mừng trèo vượt ruộng, vượt ao.
Nón lá
Áo tơi
Mưa rơi không ngại ướt
Hai người một giỏ
Chung nhau…
Đang ở chỗ nước tù
Được mát nước mưa
Cá rô mừng
Mải đùa
Ngược theo lạch nước
Rô hả hê
Người bắt cá mải mê
Đầy giỏ
Bảo nhau về…
Bác bảo chủ nhà
Số cá này phải chia
Phần tôi là những chú Rô mất đuôi
Bấm đuôi, tôi đánh dấu rồi
Nhiều, ít phải rạch ròi
Trong chậu cá cười
Sao ông bấm đuôi tôi?
Bác lại bảo
“Cái xã hội đêm qua tôi nói
Là làm nhiều, hưởng nhiều
Làm ít, hưởng ít
Vai rộng, sức dài không làm…miễn xơi”
Chủ nhà phần nhiều
Phần Bác ít
Vẫn vui
Bác tuyên truyền cách mạng dễ hiểu
Vậy thôi…








