CON NGUYỆN THEO GƯƠNG BÁC
Con nghe chuyện kể rằng hồi ấy chiến tranh
Bác công tác xa, qua nhiều đơn vị
Bác ăn cùng mâm, ngủ cùng anh em đồng chí
Giữa rừng sâu, ngọn măng đắng làm rau
Lo cho dân tộc, thức trắng đêm thâu
Ở trên rừng, thay cơm chỉ có cháo ngô, mèn mén
Giải phóng Miền Nam, thống nhất ba miền, lời Người ước hẹn
Hy sinh một đời để dân tộc vẻ vang
Làm Chủ Tịch, chẳng mũ áo xênh xang
Bác như vì tinh tú giữa trời đêm rực sáng
Phiến đá chênh vênh còn phong trang sử Đảng
Một tâm hồn cứu vạn kiếp thương đau
Giản dị vô cùng chiếc áo vải nâu
Mầu của ruộng đồng, cần lao bình dị
Cống hiến trọn đời, không phút giây ngơi nghỉ
Con là thế hệ sau
con biết mình phải làm gì!
Con sinh ra khi chiến tranh đang vào hồi kết
Kính yêu Bác! Theo gương Người hơn ai hết!
Phía trên cao, Bác nở nụ cười hiền.
CON LUÔN NHỚ ƠN NGƯỜI
(Chương trình hỗ trợ gạo cho học sinh miền núi)
Đoàn xe xuyên núi ngược đèo
Đem hơi ấm đến bản nghèo quê em
Cửu Long chín khúc êm đềm
Dẻo thơm hạt gạo giàu thêm tình người
Vẫy tay, Bác đứng tươi cười
Chúc thư còn đó, những lời Bác trao
Chim mừng hót rộn nhành cao
Chặng đường xa ngái, non cao thấy gần
Trong từng hạt gạo trắng ngần
Giọt mồ hôi mặn muôn lần thấm rơi
Gạo này quý lắm em ơi!
Ngọc thực của đất, đượm hơi thở trời
Từ xưa, xa lắm ngàn đời
Rồng Tiên mở nước tìm nơi cấy trồng
Tay bưng bát gạo trắng bông
Em ơi quyết học, ráng không phụ lòng!
Nhân dân, Đảng, Bác chờ mong
Gửi em hạt gạo, tấm lòng sớt chia
Hôm nay và cả mai kia
Cuộc đời tươi đẹp tựa tia nắng hồng.
Thắp lên ngọn lửa ấm nồng
Tình yêu kính Bác, giấu lòng Bác ơi!








