TƯỢNG BÁC Ở NHÀ VĂN HÓA
Nhà văn hóa khu tôi trang nghiêm tượng Bác
Người tọa lạc trên bục cao
Trên nền thảm hoa rực rỡ
Bác ngồi đó uy nghi trong màu cờ đỏ
Nét dịu hiền qua ánh mắt bao dung
Nhà văn hóa khu tôi là điểm tập trung
Hội họp, giao lưu, liên hoan tổng kết
Đêm văn nghệ luôn hát ca về Bác
Cả lúc chào cờ cũng có Bác trong tim
Có lúc bên người con cứ lặng im
Suy nghĩ mãi một vĩ nhân cao cả
Noi gương Bác con sẽ không gục ngã
Sống tốt hơn vì thôn xóm, cộng đồng
Hứa với Người cùng đoàn kết công nông
Xây hạnh phúc theo con đường Bác dạy…
MÙA THU NHỚ BÁC
Mỗi độ thu về lòng con luôn nhớ Bác
Lãnh tụ thiên tài, uyên bác của dân ta
Năm ba năm rồi người đã đi xa
Ơn đức người cháu con luôn ghi nhớ
Con còn nhớ mùa thu năm đó
Mưa rất nhiều như nước mắt nhân gian
Người ra đi về với tổ tiên
Rất thanh thản mà lòng con trống vắng
Giải băng đen, nước mắt tuôn nghẹn đắng
Mất Bác rồi, chưa thống nhất non sông
Di chúc Người gọi cả nước xung phong
Mùa thu về con lại nhớ mong
Thương nhớ Bác giữa ngày vui Độc lập
Đất nước đổi thay làm theo di chúc
Đạo đức Người tỏa sáng khắp năm châu….
BÓNG QUÊ
Quê nghèo xưa đã đổi thay
Tìm về quá khứ trắng tay dại khờ
Cái còn, cái chỉ trong mơ
Cái giàu hóa kiếp cả bờ dậu quen
Còn đâu cái thuở bấc đèn
Em sang xin lửa cứ thèn thẹn trông
Bếp than mà ấm đêm đông
Sắn lùi, khoai luộc, áo bông thùng thình
Hội quê múa hát sân đình
Trống chèo nhịp phách cho mình thương nhau
Đêm hè ngồi dưới bóng cau
Ngắm trăng mười tám ở sau vườn nhà…
Thời gian giờ đã lùi xa
Biết bao thay đổi làm ta chạnh lòng
Ta ngồi hong nắng mùa đông
Nhặt phơi kỷ niệm để không quên mình .








