NGUYỄN HƯNG HẢI
Cấy xong trước Tết
Chỉ còn mấy khóm nữa
Là cấy xong trong năm
Chẳng còn lo sau Tết
Mùng ba đã ra đồng
Cấy xuống đồng mùa xuân
Bao nhiêu người như mẹ
Chỉ mong mau bén rễ
Rảnh mạ chiều cuối năm
Đã trải kín mặt đồng
Hàng nối hàng thẳng tắp
Mẹ vẫn còn cặm cụi
Trên đồng chiều Ba mươi
Xa đồng ruộng lâu rồi
Tôi như là rảnh mạ
Nếu như không có mẹ
Bén rễ vào đâu đây?
Thấy tôi, mẹ ngừng tay
Chỉ còn mấy khóm nữa
Nhìn mẹ nhìn cây lúa
Giật mình, đang ở đâu?!
N.H.H
TRẦN THỊ NƯƠNG
Sắc thắm
Tôi gặp mùa xuân trên bến mới
Chiều về đò nặng lá dong tươi
Tình nghĩa Lang Liêu thơm thảo thế
Gói cả mùa xuân cả đất trời
Kia rồi em gánh mùa xuân tới
Dịu dàng bước ngọc vác hoa tươi
Cái lúm đồng tiền làm tôi khổ
Một ngẩn ngơ tôi một cuối trời
Vô tình gặp nhau vô tình nhớ
Xuân tràn hương sắc ngút ngàn xanh
Biết bao tấm áo màu lá mạ
Không hẹn mà duyên với đất lành
Mưa bay nhè nhẹ như không ấy
Cây bật chồi non đất nhú mầm
Tình anh ấm nồng như lửa cháy
Dệt bền sắc thắm vạn ngày xanh.
T.T.N
VŨ KIM LIÊN
Chúc Tết nhà thơ Phạm Tiến Duật
Chẳng biết phải xưng danh thế nào cho phải
Trước Thi nhân không tuổi sáng xuân này
Ông vẫn thế, điềm nhiên và trầm mặc
Cái nhíu mày chưa thể giãn đường nhăn
Mùng Một Tết dâng cho ông tuần rượu
Nén trầm thơm điếu thuốc lá cũng thơm
Xin cung kính Thi nhân bên trời ấy
Luôn bình thân và cứ mải mê thơ
Thuở bình sinh thơ ông là ngọn lửa
Thác đi rồi thơ vẫn cứ chênh chao
Neo thắt triệu triệu con tim bổi hổi
Vạn tâm hồn mê thạch nhọn Thạch Kim
Tuần nhang này xin ông tiếp lửa
Nghiệp văn chương khai mở dồi dào
Như long mạch nằm sâu trong lòng đất
Chảy tận cùng tứ sáng lời trong
Thưa Thi nhân “Vầng trăng quầng lửa”
“Hai cánh thời gian đập sáng một con đường”
Sớm Xuân nay cầu cho ông an lạc
Đất quê mình ủ ấm một hồn Thơ!
V.K.L
HÀ PHI HẢI
Đồng đội gặp nhau
Đồng đội của tôi từng ở chiến trường
Năm tháng gian nan những ngày máu lửa
Độ tuổi tám mươi nghe không rõ nữa
Thương tật nhiều sức vóc héo hon
Đôi chân từng ngang dọc vượt Trường Sơn
Nay chậm chạp bước đi run rẩy
Bàn tay bắn xe tăng giặc cháy
Bây giờ cầm bát đũa cũng run
Mây chiều xa gợi nhớ, gợi buồn
Đồng đội cũ ai còn, ai mất
Ai lành lặn trở về, ai thương tật
Ai mang trong mình chất độc da cam?
Độ tuổi tám mươi khi nhớ, khi quên
Đồng đội cũ chập chờn gương mặt
Gặp lại nhau mắt nhìn vào mắt
Trong vòng tay nhau nửa khóc, nửa cười
Chiến đấu chiến trường gần chục năm trời
Trở về đời thường lo toan bươn trải
Biền biệt xa nhau nay gặp lại
Chân dốc cuộc đời càng thấy thương nhau.
H.P.H