Mùa bưởi nào mẹ tiễn cha đi
Lệ tràn mi cuối chiều se sắt
Sông Hiền Lương cứ hiền hoà điệp khúc
Chảy mãi dài trong trái tim nhớ thương
Cha đi rồi một mình mẹ lên nương
Năm anh em con lớn lên từ nghèo khó
Chiếc võng đưa thơm mùi sữa mẹ
Hoa bưởi nồng nàn trắng góc sân quê
Rồi chiến trường giục giã bước quân đi
Mẹ lại tiễn anh Cả, anh Hai ra chiến trận
Hoa vẫn rụng ngạt ngào vô tận
Trong nỗi khát khao thương nhớ đợi chờ
Bóng mẹ in trên bờ cát sông quê
Giọt mồ hôi rơi trên đồng chát mặn
Cha và hai anh hy sinh ngoài mặt trận
Báo tử tin, ập đến kinh hoàng!
Nuốt thương đau mẹ cùng với xóm làng
Lại tần tảo trên đồng sâu ruộng cạn
Mẹ đi rồi sau thời lửa đạn
Nhà nước truy tặng Mẹ Việt Nam anh hùng
Chúng con về thắp nén tâm nhang
Tưởng nhớ mẹ, nhớ một thời khốc liệt
Đồng làng ta lúa lên xanh biếc
Nghĩa trang quê hương bưởi cứ nồng nàn.
Trần Liên