Dương Quốc Vinh
Tháng Giêng
Đồng làng vừa gặt hái xong
Đất còn nồng thơm rơm rạ
Mưa phùn ấp ưu luống mạ
Mẹ bảo rằng sắp tháng Giêng
Đường mòn về bản nghiêng nghiêng
Bóng cha đổ dài theo nắng
Trên lưng lá dong chuối lóng
Bắt cô trói cột rộn ràng
Bên nương lau trắng mơ màng
Thấp thoáng bóng ai tiếng hát
Đồi chè lên xanh bát ngát
Ngẩn ngơ câu Ghẹo câu Xoan!
Bốn mùa vất vả lo toan
Ngày dần khép qua năm cũ
Đào phai trổ hoa kết nụ
Gọi xuân đến với mọi nhà
Thoảng trong gió sớm la đà
Tiếng trống bập bùng khai hội
Mắt biếc ai sao bối rối
Nõn nà em đã tháng Giêng.
D.Q.V
Ngọc Khuê
Đến với xứ Tuyên
Từng nghe
miền đất xứ Tuyên
Người xinh, cảnh đẹp
thiên nhiên hữu tình
Chọn ngày một sớm bình minh
Hội thơ nao nức đăng trình lên Tuyên…
Thác Mơ
điểm đến đầu tiên
Nghe câu sli, lượn
mà nghiêng lòng người…
Hoa thơm bướm lượn… Noọng ơi!
Chiều nghiêng bên thác, nói lời yêu nhau
Na Hang
hồ rộng nước sâu
Nơi đây phong cảnh
nhuốm màu Hạ Long
Bồng bềnh trời nước mênh mông
Ai mang mây, núi giấu trong mắt hồ?
Tôi đi
tìm lại câu thơ
Lạc trong hồn núi
bên bờ sông mây?
Khâu Tràng tôi đã về đây
Bản Dao Hồng Thái trắng đầy hoa lê
Đang vui
xe đã đón về
Dùng dằng bịn rịn lời thề chia đôi
Ta về nhớ lắm người ơi!
Hẹn ngày tái ngộ hát lời giao duyên…!!!
N.K
Đỗ Văn Từ
Giao thừa đáng nhớ
Ba mươi Tết rơi trúng ca đêm
Thế là đón giao thừa bên máy
Phút giây thiêng đón mừng năm mới
Quá bất ngờ giám đốc đến tặng hoa
Sáng mồng Một trọn vẹn việc giao ca
Chủ thành khách về nhà xông lon đất
Tay nâng niu hoa thơm giám đốc
Lộc vô nhà bừng sáng niềm vui!
Mấy chục giao thừa đã qua tôi
Nhưng nhớ nhất giao thừa năm ấy
Năm tôi làm công nhân nhà máy
Công nhân quèn được giám đốc tặng hoa!
Đ.V.T
NGUYỄN THẾ YÊN
Men của đất thiêng
Mùa hội về tới dốc Hy Cương
là rộn rực trong tim nhịp đất
cây rộng lá cây nối dài ô lá
ánh em cười trong mắt lá long lanh
Anh bước lên từng bậc núi cao vời
mà như có bàn chân em nâng bước
hội đã mở sân đền dồn trống
nhịp chày đơn giã đợi nhịp chày đôi
Làn gió mới thoảng hương xưa làng Cả
điệu hát Xoan ai để ngỏ phách trầm
nghiêng nghiêng một cõi đất trời
tứ thân buông vạt, bao cài buông lơi
“Em xin chuốc chén í a rượu đào” (1)
rượu anh chưa uống mà lòng anh say
anh say say đất say trời
hay say quanh nụ cười mời mà say?
Anh về trống hội vẫn đầy
chỉ xin em lại tiếng chày giã đơn.
N.T.Y
(1) Câu Xoan trong bài Xoan: “Hát ru”