CẢNH 1
Sân khấu thể hiện hình ảnh buổi sáng ở một căn nhà nông thôn miền biển, phòng khách bài trí bộ bàn ghế, bình trà, điếu cày, góc nhà có chiếc sa dùng để se đay.
Cụ Túc (vừa rít điếu thuốc lào, nhả khói, mắt nhìn đăm đăm lên trần nhà tự sự): Gay quá, cái mái ngói nhà ta sắp sập đến nơi rồi, mấy cái anh bạch đàn này nghe chừng không hợp với gió biển, anh nào anh nấy cứ oằn cả xuống vậy…
Thúy (đầu đội thúng dây đay đi vào): Ông nội đang nói chuyện với ai vậy?
Cụ Túc: Nói với ai đâu, ông đang bảo cái mái ngói nhà mình sắp sập rồi thôi.
Thúy: Tuần trước, cháu nói chuyện với anh Quang, anh nói để mấy hôm nữa xong đợt tập quân sự này thì anh ấy sẽ đưa các anh dân quân tới sửa chữa, đảo ngói cho nhà ta…
Cụ Túc: Lại làm phiền mấy đứa nó. Mà hôm nay cháu không đi tập sao?
Thúy: Cháu xin đi muộn một chút vì còn ít dây đay chiều tối qua bóc ngoài bãi chưa kịp đem về, sợ nước triều lên cuốn đi mất nên cháu phải ra lấy đã. Giờ cháu đi luôn đây ông ạ.
Cụ Túc: Ừ, cháu đi đi kẻo muộn. Nhớ bảo mấy đứa, ông ủ chè tươi rồi đấy, tập xong kéo nhau về đây uống nước nhé.
Thúy: Vâng ạ, cháu chào ông!
CẢNH 2:
Buổi trưa, nắng, nóng. Tốp thanh niên mặc quần áo dân quân, xách theo súng tập ùa vào nhà cụ Túc. Cụ Túc móc túi lấy mấy phong kẹo lạc đặt lên bàn.
Cụ Túc: Vào cả đi các cháu, có mấy thanh kẹo lạc hôm qua ông ghé Đồn Biên phòng Cồn Vành, các anh ấy biếu, ông mang về cho các cháu đây, chè tươi ông cũng pha đường nữa, các cháu uống đi.
Tất cả đồng thanh: Chúng cháu cảm ơn ông ạ.
Quang (vừa bưng ly chè tươi vừa nói): – Ông ơi, hôm trước cháu bàn với em Thúy rồi, hôm nay chúng cháu báo cáo ông, xong đợt luyện tập này chúng cháu sẽ quay về sửa lại cho ông cái mái nhà. Ông chuẩn bị nhiều chè tươi cho chúng cháu nhé!
Cụ Túc: Ôi dào, trông vậy nhưng còn chắc lắm, mấy cái anh bạch đàn rừng ngâm này chưa gãy xuống được đâu. Các cháu cứ lo luyện tập rồi còn đi biển nữa. Tranh thủ lúc thời tiết đẹp, đi kiếm cá đi, khi nào biển động không ra khơi được thì về làm mái cho ông cũng được!
Quang: Chúng cháu có kế hoạch cả rồi. Ông cứ yên tâm. Cái mái này của ông, đội chúng cháu chỉ làm 2 buổi là xong thôi ạ. Xong rồi chúng cháu đi biển luôn. Mà, chuyến tới, ông có ra khơi với chúng cháu được không? Lần trước ông chỉ cho chúng cháu thấy luồng cá mới, thích quá ông ạ!
Cụ Túc: Ông đi được. Khà khà, cứ cho ông ra khơi, ông sẽ chỉ cách cho tụi bay kiếm được nhiều cá. Mà nghe trên báo chí, dạo này mấy hòn đảo của ta ngoài biển lại đang bị chúng nó nhòm ngó phải không các cháu?
Quang: Vâng ạ, vì thế nên chúng cháu phải tích cực luyện tập nhiều hơn. Anh em dân quân trong xã được các anh trong Ban chỉ huy quân sự huyện và Bộ đội Biên phòng quán triệt sâu sắc, cụ thể lắm rồi ạ. Chúng cháu vừa tham gia lao động sản xuất ở địa phương, vừa tích cực luyện tập để sẵn sàng nhận nhiệm vụ khi Tổ quốc cần.
Cụ Túc: Ông tin các cháu, con trai, con gái làng biển Nam Phú, Cồn Vành mình giỏi giang lắm! Các cháu uống nước, ăn kẹo rồi về nghỉ ngơi cho sớm, chiều còn đi tập!
Tốp thanh niên xôn xao: Vâng ạ. Chúng cháu chào ông ạ!
CẢNH 3
Cảnh chiều trên Cồn Vành, tốp dân quân đang luyện tập quân sự dưới sự hướng dẫn của Quang thì cụ Túc và anh Thắng – Chính ủy Bộ đội Biên phòng đi tới, gặp Thúy tách đội đi ra bãi thu những tấm bia tập ngắm của đội dân quân.
Thúy và tốp thanh niên: Chúng cháu chào ông, chào anh Thắng ạ!
Cụ Túc: Các cháu giỏi quá, trời nắng hanh thế này mà vẫn hăng say luyện tập thì kẻ thù nào cũng phải khiếp sợ. Gì chứ, cái bọn giặc ấy mà lăm le lấn biển nhà ta thì sẽ ăn đòn của quân, dân mình phải không các cháu? (Quay sang Thắng) Mà này, anh Thắng, cái giàn khoan gì đó của họ có to bằng giàn khoan trên biển Tiền Hải quê ta không?
Thắng: Hì hì, làm sao to bằng giàn khoan quê ta được ạ!
Cụ Túc: Mấy lần tàu cá của ông cháu ta đi qua giàn khoan dầu khí ngoài biển, ông thấy tự hào lắm. Quê hương ta cá bạc tôm vàng, không thể để bọn chúng ngang nhiên ăn cướp tài nguyên, không cho phép chúng xâm phạm bờ cõi của ta được.
Thắng: Ông dạy chí phải ạ. Từ hơn một tháng nay, ngoài quần đảo Trường Sa, nhiều tàu lạ đã xâm phạm lãnh hải của ta, chúng gây hấn, quấy nhiễu lãnh thổ, cản trở ngư dân đánh bắt cá, cản trở tàu chức năng của ta hoạt động tuần tra kiểm soát, bảo vệ chủ quyền biển đảo.
Dân quân 1: Nguy hiểm quá anh nhỉ?
Quang: Đúng rồi đấy. Lãnh đạo Đảng, Nhà nước đã chỉ đạo các lực lượng chức năng như Quân đội, Cảnh sát biển, Kiểm ngư tiến hành các hoạt động chuyên môn nhằm bảo vệ tài nguyên biển, giữ gìn an ninh lãnh hải, bảo đảm an toàn cho ngư dân ra khơi đánh bắt cá. Đảng, Quân đội chủ trương giữ vững biển đảo bằng nhiều biện pháp, kiềm chế, tránh xung đột cùng với đấu tranh chính trị trên bàn tròn quốc tế.
Dân quân 2: Thảo nào, xem trên thời sự, chỉ thấy tàu ta chủ động tránh xung đột mà không trực tiếp tấn công. Phải là em á, em xông lên cho chúng nó một trận!
Thắng (cười hiền hậu): Chú chớ có nóng mà hỏng việc. Việt Nam chúng ta nhận được sự ủng hộ của bạn bè quốc tế và sự kiên cường của các lực lượng quân đội, an ninh cùng nhân dân cả nước hướng về Trường Sa, cùng chung sức vì Trường Sa thân yêu. Quê hương của chúng ta cũng luôn sẵn sàng chi viện sức người sức của cho Trường Sa, sẵn sàng hiến dâng cả máu của mình khi Tổ quốc cần.
Dân quân 1: Phải đấy, thế mới gọi là sáng suốt chứ! (quay sang cụ Túc) Ông và anh thấy đấy, cánh dân quân chúng cháu không quản nắng dãi mưa dầm, tích cực luyện tập các phương án sẵn sàng chiến đấu, bảo vệ làng xã, vừa tích cực lao động sản xuất, xây dựng quê hương. Chúng cháu tự hào với truyền thống quê hương “Tiếng trống năm 30”, sẵn sàng lên đường ông ạ!
Quang: Đợt nhập ngũ tới đây Trung đội dân quân xã ta sẽ có một số đồng chí lên đường làm nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc. Dịp này các đồng chí nhập ngũ sẽ tham gia lực lượng Cảnh sát biển và lực lượng Hải quân để tăng cường quân số cho các đảo.
Tốp thanh niên: Vâng ạ!
Quang: Ban chỉ huy quân sự xã mong các đồng chí tích cực luyện tập để hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của người chiến sĩ nơi đảo xa, người chiến sĩ an ninh nơi đầu sóng ngọn gió. (Vừa nói, Quang vừa nắn chỉnh tư thế luyện tập cho một số thanh niên dân quân).
Thắng: Các đồng chí nhập ngũ đợt này là vinh dự của xã nhà trước những biến cố mà kẻ thù đang rình rập từ nhiều phía. Quê hương đón đợi chiến công từ các đồng chí!
Mọi người đang tập trung nghe truyền đạt thì có tiếng Thúy từ cánh gà sân khấu hớt hải vọng vào:
Thúy: Chị Mai, chị cố gắng lên. Nào, từ từ, có chúng em đây, chị đừng lo…
Thúy dìu Mai vác bụng bầu khệ nệ đi vào sân khấu. Mai khó nhọc dựa vào vai Thúy bước đi, vừa đi vừa nhăn nhó, xuýt xoa:
Mai: Đau quá. Thúy… ơi, chị… chị đau quá… chị…
Thúy: Chị yên tâm, đã có chúng em đây rồi ạ! (Rồi hướng ra sân khấu): Anh Quang, anh Quang ơi, chị Mai trở dạ, em, em gặp chị ngoài bãi đay. Khổ, đến tháng sinh mà chị vẫn đi bóc đay thế này…
Quang (đi nhanh lại chỗ Thúy đang dìu Mai): Mình, mình… gắng lên! Trước khi đi tập, anh đã nói mình ở nhà, đừng ra bãi nữa, sao mình không nghe anh? Mình đừng lo lắng…
Cụ Túc: Đưa, đưa cháu Mai đi trạm xá ngay đi các cháu!
Thắng: Không, ông ơi, từ đây ra trạm xá xa lắm, mà em Mai sinh đến nơi rồi, về trạm quân y của đơn vị cháu nhanh hơn. (Quay sang đám đông) Quang, chúng ta thay nhau đưa Mai về đơn vị, nhanh lên!
Tốp thanh niên đỡ Mai cho Quang bế cô vào lòng, Thắng đi ngay bên cạnh để kịp thời hỗ trợ. Mọi người thu dọn vũ khí trang bị và hối hả kéo nhau sang Trạm quân y của Bộ đội Biên phòng.
CẢNH 4
Trạm quân y của Bộ đội Biên phòng Cồn Vành. Quang đi ra đi vào còn Thắng trao đổi với người bác sĩ mặc blu trắng khoác bên ngoài chiếc áo quân phục bộ đội Biên phòng. Không khí căng thẳng bao trùm. Tốp dân quân nín lặng hướng mắt về phía phòng khám.
Luyện: Báo cáo cụ và gia đình, sản phụ có ngôi thai ngược, không tự sinh thường được, sau khi thăm khám kỹ càng, chúng tôi thấy cần phải mổ gấp. Chúng tôi cần tiếp máu cho sản phụ. Ai có nhóm máu O là có thể hiến tặng cho sản phụ được ạ.
Cụ Túc: Tôi, tôi có nhóm máu O, năm xưa đi mổ ruột thừa trên huyện, các bác sĩ bảo tôi thuộc nhóm máu O. Xin các đồng chí hãy lấy máu của tôi để tiếp cho cháu Mai!
Luyện (lắc đầu ái ngại): Thưa cụ, chúng cháu cảm ơn cụ, nhưng cụ có tuổi rồi, sẽ không tốt cho sức khỏe của cụ ạ. Hy vọng các bạn trẻ ở đây có thể có ai đó có nhóm máu này để tiếp cho sản phụ.
Cụ Túc: Không sao, anh Luyện, cứ lấy máu của tôi đi, cứu người như cứu hỏa, không chần chừ được đâu. Ngay như cháu Thúy cháu nội tôi đây nhưng nó cũng không cùng nhóm máu với tôi. Đề nghị đồng chí chuẩn y!
Vừa nói, cụ Túc vừa xắn tay áo để lộ bắp tay nâu bóng còn khá săn chắc của người có thâm niên đi biển lâu năm.
Tốp thanh niên (ồn ào): Rất tiếc, chúng em đều không ai có nhóm máu O cả ạ. Anh xem…
Cụ Túc: Còn xem xét gì nữa, đi thôi, anh Luyện!
…Mọi người nín lặng chờ đợi. Gần hai tiếng đồng hồ kể từ lúc Luyện đưa cụ Túc vào phòng khám thì có tiếng trẻ sơ sinh khóc oa oa bên trong cánh cửa phòng bệnh. Quang đang bồn chồn đi lại, bỗng dừng phắt lắng nghe rồi anh chạy ào đến cửa phòng bệnh.
Luyện (từ phòng bệnh bước ra, lấy tay tháo khẩu trang, hân hoan thông báo): Chúc mừng Quang nhé. Mẹ tròn con vuông rồi. Cụ Túc cũng tỉnh táo rồi. Giờ mẹ con cô ấy đang được mấy ông y tá chăm sóc sau sinh kìa! Mà, tớ cũng thông báo luôn nhé, toàn các tráng đinh giúp sản phụ sinh con đấy, không có bóng hồng nào đâu! (cười).
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm. Ai nấy nói lời chúc mừng Quang và đẩy anh vào phòng bệnh. Cụ Túc bước ra từ phòng bên cạnh.
Cụ Túc: Các cháu, ta vào thăm Mai rồi về nghỉ, mai lại tiếp tục luyện tập nào!
Tất cả kéo nhau vào phòng bệnh. Mai nằm đó, nở nụ cười tươi trên gương mặt còn xanh xao. Đứa trẻ nằm bên cạnh. Thúy bế đứa trẻ lên, nhanh tay vạch chiếc khăn bông chiến sĩ và tấm áo blu mà các y sĩ trong trạm cuốn tạm cho bé:
Thúy: Con trai, con trai, ông và các anh chị ơi! Bé ngoan quá! Cái miệng xinh quá! Em chúc mừng anh chị ạ!
Quang (vui mừng đón đứa con từ tay Thúy, áp má mình vào má con rồi trao đứa trẻ cho cụ Túc): Ông ơi, ông đã cho cháu sự sống, xin ông đặt tên cho cháu ạ!
Thắng: Đúng đấy, ông đặt tên cho cháu đi!
Cụ Túc: Việc đặt tên cho cháu phải để cho ông bà nội cháu ở nhà. Với ông và các cô chú đây thì con là tài sản lớn của làng biển ta rồi. Chào mừng con đến với chúng ta. Chào mừng công dân mới của làng biển Cồn Vành. Lớn lên con sẽ lại tiếp bước cha, cầm súng giữ yên biển trời này nhé chàng trai tí hon?
Luyện (ghé sát vào đứa trẻ): Nếu không theo nghiệp bố làm dân quân thì theo các chú Biên phòng đỡ đẻ cho mẹ con hôm nay làm bộ đội nhé. Chúng ta cùng giữ cho biển trời của ta xanh mãi, cho giàn khoan và nhà máy lọc dầu của chúng ta mãi thả khói lên trời cao, cho quê hương mình lúa tốt đay tươi nghe con!
Cụ Túc (vuốt râu cười khà khà): Vui quá, thế là làng biển chúng ta thêm một thành viên nữa. Sau này Tổ quốc thêm một chiến sĩ bảo vệ quê hương lãnh thổ, bảo vệ biển đảo cho bà con ra khơi vào lộng an toàn. Các cháu, kéo nhau về nhà ông liên hoan thôi!
Tất cả mọi người ồ lên vui vẻ: Chào mừng công dân mới! Chào mừng chiến sĩ mới! Đi thôi!
Màn hạ
V.K.L