Với Hương Khê
Tôi đi qua màu xanh của lá, cây
Xanh của quả nghìn năm mang dáng mẹ
Xanh bóng núi bên chiều trôi lặng lẽ
Xanh và trong như một tiếng cười em
Dòng sông quê chiều nay bỗng xanh thêm
Cánh diều liệng cũng mang màu của nước
Mắt con chờ từng tiếng chân mẹ bước
Mang theo về màu của lúa khoai xanh
Quả trong vườn chín mọng cả vầng trăng
Bờ môi em cong dáng hình múi bưởi
Vườn dẫu rộng bao đời phong kín mãi
Hồn xanh thơm như một nỗi nhớ nhà…
HỒ MINH THÔNG
Nguồn: nhandan.com.vn