NGUYỄN HÀ LINH
(Lớp 12E – Trường PT CLC Hùng Vương)
Cái Bống
Thuở xưa ông hay gọi cái Bống
Lại đây xem gốc vải ông vừa trồng
Những nụ hồng xinh tươi thắm
Cùng giàn trầu, bụi rau răm
Đều là tay ông cả
Thoang thoảng tình bao la
Ngày ấy qua khung cửa sổ
Gió mang lời ru của ngoại đi
Có đứa trẻ rúc vào lòng ngoại
Ôm giấc mơ bay lên bầu trời xa
Ngoại dặn: Chớ la cà
Bay xa lắm, vẫn nhớ về ông đấy!
Ông phần bánh, phần kẹo
Ông hái vải ngọt cho
Ngày ấy trong khung cửa sổ
Có tuổi hồng vô lo
Ngoại ơi! Bống về rồi
Về sân nhà, ngày xưa con ngồi chơi
Ông ơi! Hiên nhà sao vắng thế?
Sao ngoại nói, chờ con về…
Con mời ông, nếp hoa cau dẻo quánh
Chè thanh, kẹo lạc chờ ngoại về
Bống ơi!
Con nghe đâu tiếng ngoại
Ngoại ơi, nay đâu rồi, ngoại ơi!
Ngoại chào con bằng tiếng khóc
Con đón ngoại bằng giọt lệ ưu hoài
Ngoại đi trong hương hoa ngào ngạt
Giàn rau, giàn hoa, cây vải tiễn ngoại đi
Mùa vải hạ sau vắng ai hái
Ngọt ngào thoảng vị ngày xưa
Ngoại ơi! Một đời lương thiện thế
Ngoại ơi! Một đời dâng hương hoa
Người ra đi huệ ngào ngạt quê cũ
Lòng nặng trĩu vì giữ người trong tim
Ý nan bình nguyện người quên đi hết
Cái Bống ở lại, ngoại yên tâm!
Con ở lại trong lời ru của ngoại
Hương vải, hương hoa cùng con nhớ
Những ngày hè, nắng ôm trọn tuổi thơ
Năm nay, con vắng ngoại đợi trông
Có đứa trẻ mơ trên bầu trời hồng
Vẫn có ông gọi tên cái Bống!
Con ước, ước được ngủ êm đềm
Trong vòng tay ngoại ấm êm mãi
Có những mùa hè thu nhỏ
Trong ánh cửa gỗ mun
Có những người ra đi
Để tình yêu ở lại
Ngoại ơi! Ngoại ngủ ngon
Vầng trăng ru con ngủ
Hoa thơm, quả ngọt ở cạnh con
Ngoại ơi! Ngoại ngủ ngon
Cùng với vầng trăng tròn
Ngoại ơi! Ngoại ngủ ngon
Cái Bống nay đã lớn!
N.H.L
VŨ PHONG
(Lớp 11A – Trường PTCLC Hùng Vương)
Một ngày mới
Lại giọng nói quen thuộc
Tôi giật mình tỉnh giấc
Là tiếng gọi của cha
Cùng món ăn mẹ nấu
Ngày của tôi bắt đầu
Mỗi ngày vẫn như vậy
Tôi lại đi đến trường
Qua con ngõ, đoạn đường
Cùng hàng cây, tia nắng
Thời gian lặng lẽ trôi
Tôi bất ngờ nhận ra
Bầu trời đã sập tối…
Một ngày mới đã đến
Nhưng bây giờ đã khác
Chẳng còn tiếng gọi cũ
Hay món ăn quen thuộc
Mọi thứ dần đổi thay
Tuy cuộc sống là thế
Dù gì chim vẫn hót
Dù gì cây vẫn xanh
Dù mọi thứ đổi thay
Thì tôi cũng vẫn vậy
Sẽ nhớ giọng của cha
Nhớ mãi cơm của mẹ
Nhớ bạn bè thầy, cô
Nhớ mái trường từng học
Bao hình ảnh thân thương
Có thể nào quên được…
V.P