NGUYỄN HƯNG HẢI
Trước nhà
Cây mai vàng ở phương Nam
Trước nhà hoa đã nở vàng mấy hôm
Nhìn bông mai lại bồn chồn
Nhớ em trong ấy nhiều hơn Tết về
Mưa phùn trong ấy có nghe
Nắng vàng chẳng giống như quê ngoài này
Em trong ấy Tết năm nay
Nhớ anh có đứng nhìn cây hoa đào
Anh xuân ấy đã mang vào
Cây đào trước cửa năm nào cũng hoa
Như cây mai ở trước nhà
Bấng từ trong ấy đem ra em trồng
Mai vàng nắng tỏa từng bông
Trước nhà, anh ngỡ đang cầm tay em
Hoa đào thắm ở đầu hiên
Em trong ấy, ngỡ anh bên cạnh mình
Ngỡ là vậy, chứ thực tình
Hai miền Đất nước chúng mình vẫn xa
Trồng cho nhau ở trước nhà
Để ngày nào cũng như là bên nhau
Chẳng cần phải gửi theo tàu
Mỗi khi Tết đến hai đầu nước non
Mai đào vẫn tỏa mùi hương
Thơm cho hai đứa từ hôm Tết nào…?!
N.H.H
Trần Thị Nương
Niềm tin thắp sáng
Quê tôi bình minh thức dậy
Gian nan trĩu những mùa vàng
Miệt mài ong say tìm mật
Đường về thăm Mẹ thênh thang
Dặt dìu sáo ai đêm Hội?
Không dây mà níu hồn tôi
Rưng rưng lời Xoan, câu Ghẹo
Năm châu thao thức bồi hồi…
Trung du ngời ngời sức trẻ
Vọng lời Bác thấu non sông
Sánh vai dựng xây đất nước
Rạng danh con cháu Lạc Hồng
Con đường đi lên no ấm
Triệu người tay xiết chặt tay
Đẩy lùi đặc quyền, đặc lợi…
Niềm tin thắp sáng từng ngày.
T.T.N
KIM DŨNG
Xanh, đỏ
Chuối rừng đỏ có chín đâu
Chớ đừng trông thấy sắc màu đã khen
Trái dưa vỏ vẫn xanh nguyên
Mà lòng lại đỏ thì em nghĩ gì?
Bay trên đèo Khau Phạ
Những chiếc dù bay trên đèo Khau Phạ
Dưới lòng thung dào dạt lúa vàng reo
Em bay đẹp trên vùng trời Tây Bắc
Hồn tôi chừng cũng muốn bay theo!…
Chiều Mộc Châu
Tôi đằm trong bát ngát thảo nguyên xanh
Đàn bò sữa dập dềnh đi như sóng
Em gái nông trường cười mơ mộng
Chiều Mộc Châu neo buộc hồn tôi…
K.D
NGUYỄN VĨNH
Tiếng ốc u
Cứ như thể chưa bao giờ gặp biển
Òa mặt cát vàng, bỗng nhòa bỗng hiện
Cứ như thể lần đầu hò hẹn
Những bước chân đằm đặm sa bồi…
Theo cánh chim vượt bão tố trùng khơi
Tiếng ốc u âm âm từ tim đảo
Sóng Lý Sơn mấy nghìn năm kỳ ảo
“Lấy trí nhân để thay cường bạo”
Giữ đất, giữ nhà – tiếng tù và – hồn làng mách bảo
Giữ đảo, giữ thuyền – hồn biển – ốc u
Trống cái, kèn đồng đâu át được lời ru
Súng lớn, tầu to đâu thể đo sức mạnh
Ta có Bạch Đằng, Đống Đa
Có Điện Biên, 30 tháng Tư… niềm tin thần thánh
“Giặc đến nhà trẻ già cùng đánh”
Chân lý ngời ngời, ngàn dặm Nước non
Ơi Hoàng Sa, Trường Sa
Ơi Song Tử, Lý Sơn…
Tiếng ốc u từ đảo khơi thúc giục
Bình thản trước hung thần, gọi con Măng, con Nục…
Đất Mẹ ngóng chờ, đêm đêm thao thức
Những cánh buồm – những cánh hải âu
Mỗi dân đảo – một kình ngư – đạp sóng bạc đầu.
N.V
NGUYỄN MINH
Đợi xuân trên đảo Tằm
Có mùa đông bao nỗi u buồn
Biển – gió lặng, sóng chìm – chơi vơi cát
Mong xuân về cho chúng mình lại hát
Nỗi nhớ mùa đông – lỗi hẹn đã bao lần?
Đi bên em nao nức bờ xuân
Xa xôi thế, mà bây giờ gần gũi thế
Mau tới đích, sóng bạc đầu có thể
Dìm hai ta trong vũ điệu biển cuồng
Những mùa đông mải mốt khắp nẻo đường
Bao xa vắng sóng quằn mình giữ đảo
Ta trở về đã qua mùa giông bão
Lại có em tươi tắn đóa trăng rằm
Thức đợi xuân trên đảo Tằm
Đảo lặng lẽ buông hình chao cái kén
Cho lứa đôi ủ mình khi xuân đến
Đêm rùng rình, cập bến, động ngàn sao…?
N.M