VŨ KIM LIÊN
Chiều qua ga Phú Thọ
Chiều qua ga Phú Thọ
Không một ai chờ mình
Những toa hàng nín thở
Cùng đường ray tự tình
Cây Sữa đứng lặng thinh
Thả hương rời cội nhớ
Mình như người mắc nợ
Cái ngày xưa dại khờ
Ngày ấy khoác ba lô
Xuống tàu đêm thị xã
Cửa nhà ga bỏ ngỏ
Chẳng người nào đón đưa
Chỉ những vì sao thưa
Nơi cuối trời nhấp nháy
Quện mùi hương cỏ cháy
Theo mình về Trung du
Chiều nay qua chốn cũ
Lại muốn trèo lên toa
Một mình làm một chuyến
Độc hành về xưa xa…
V.K.L
Nông Thị Ngọc Hòa
Đêm Vaccine
Ngong ngóng, đợi chờ
Mong thông báo được tiêm phòng Covid
Hỏi những người tiêm trước
Nên kiêng khem, gìn giữ thế nào
Phập phồng lo âu
Đón nhận mũi Vaccine từ thầy thuốc
Khấp khởi mình sắp có “một vùng xanh”
Nghe thạch sùng đánh lưỡi suốt năm canh
Chập chờn những dự báo phản ứng
Quên những ấm nồng, hoang lạnh
Quên đi trách móc, giận hờn
Biết con người có nhân ái hơn?
Khi cuộc đời chỉ dài như hơi thở
Vô thường đến – Ta Bà như quán trọ
Hãy yêu thương nhau khi còn có thể
Những hơn – thua, được – mất mà chi
Hãy chấp hành 5K, 5T
Bảo vệ mình và những người thân mến
Tiêm Vaccine là được trao cơ hội sống
Sau đêm, trời sẽ sáng
Tràn ngập yêu thương khi nhân loại thái bình
Trái đất đại đồng bát ngát một màu xanh.
N.T.N.H
LAN PHƯƠNG
(Hà Nội)
Ngàn xanh sóng lá
Ngút ngàn xanh… ngút ngàn dâng
Vươn mình đá ngấm rung nâng giọt chiều
Tự do đời đẹp lên nhiều
Rừng nguyên sinh gọi dập dìu về đây
Cội nguồn khơi những lòng tay
Linh thiêng đất Tổ mộng đầy nhân gian
Núi sông mạch đất nồng nàn
Bao nhiêu lá bấy miên man hồng trần
Nụ cầm mắt nắng hỏi xuân
Ai xưa cõi mở bóng chân hương mùa
Lạc miền lá ngọt ngào ru
Nở trong ngực đá nhành thu dịu hiền
Chuông vương động gió êm đềm
Vô thường vẫn giữ trong tim thề nguyền
Ngàn xanh sóng lá an nhiên
Thì thầm lời đá chợt quên thì thầm.
L.P
Trần Quang Niên
Nhớ mẹ
Mẹ ra đi quá bất ngờ
Giàn trầu ngày ấy bây giờ trầm ngâm
Hàng cau còn đó trước sân
Mỗi lần hái quả mỗi lần lệ rơi
Chẳng còn được gọi mẹ ơi
Bữa cơm con chẳng được mời mẹ ăn
Đêm đông ấm đệm gối, chăn
Càng thương nhớ mẹ muôn phần không nguôi
Lo toan vất vả một đời
Dầm sương dãi gió dưới trời nắng mưa
Còn đâu bóng dáng mẹ xưa
Trong khung ảnh mẹ bây giờ viền đen
Làng ta mỗi tháng một phiên
Người cao tuổi họp vắng tên mẹ rồi
Bà con cô bác lại chơi
Khói hương nhớ mẹ tàn rơi lòng buồn
Hương thơm nhớ mẹ chiều hôm
Đường xa nhớ mãi lối mòn ngày xưa
Mẹ ơi mưa nắng sớm trưa
Bàn tay mẹ ấm bốn mùa bên con.
T.Q.N
Nguyễn Đình Phúc
Cảm nghĩ trong ngày trực tuyến
Bồi hồi khi nghe trực tuyến
Cương lĩnh Đại hội Mười Ba
Lắng nghe hồn thiêng sông núi
Từng lời Nghị quyết vang xa
Thấm nhuần toàn tâm toàn ý
Mục tiêu mạnh mẽ vươn tầm
Nhân dân làm ra lịch sử
Gốc bền… lòng ta rưng rưng
Đây lời kết tinh trí tuệ
Tư duy đổi mới không ngơi
Tôi nghe giữa lòng Đất Tổ
Hình như Vua Hùng mỉm cười
Ý chí diệt trừ quốc nạn
Nhổ bay tận gốc lòng tham
Con đường ấm no hạnh phúc
Dẫn đầu có Đảng tiền phong
Cương lĩnh mang hồn sử mới
Chảy trong dòng máu Lạc Hồng
Thời đại Bác Hồ rực sáng
Cơ đồ đất Việt thênh thang
Cả nước căng mình chống dịch
Mục tiêu kép phải thành công
Trực tuyến Ba Đình – Phú Thọ
Âm vang một vùng non sông.
N.Đ.P
NGUYỄN VĨNH
Bức tranh quê
Lâu rồi lại được về quê
Ngỡ như trút hết bộn bề lo toan
Nghe trong gió núi, mưa ngàn
Đất gọi đất giữa miên man sóng ngầm
Chợ Mè, Bến Đá thì thầm
Tiếng chuông Trù Mật bổng trầm, chênh chao
Hương rừng khát cháy xôn xao
Quả nụ, trái trám còn nao nao lòng
Chợ phiên đầu ngõ con mong
Mẹ về lục thúng… bưởi bòng, chuối na…
Thảo thơm bánh khúc, bánh đa
Bánh tai, bánh sắn đậm đà vị quê
Đường xưa lối cũ con về
Lũy tre, rặng nhãn, bờ đê, bến chờ
Ngày đi không kịp tuổi thơ
Ngày về vắng mẹ… bao giờ nguôi ngoai
Búa liềm gõ cửa tương lai
Nông thôn mới mở ban mai rực hồng
Dập dìu cầu nối ba sông
Sa lộ thẳng tắp, phố đông giữa làng
Yếm đào, quần lĩnh xênh xang
Hội Hiền thanh lịch, đoan trang hội Hùng
Tình người đất Tổ bao dung
Câu Xoan, câu Ghẹo đi cùng tháng năm
Nhớ ngày đón Bác về thăm
Từng lời Người dạy – trăng rằm mùa thu
Hùng thiêng đất Tổ Trung du
Đôi bờ thế kỷ mây mù đã tan
Bừng lên từ giữa nghèo nàn
Mặt trời đổi mới ngập tràn niềm tin!
N.V
DƯƠNG QUỐC VINH
Nhớ Trung du
Có một chiều anh trở lại Trung du
Gặp lại mùa thu mơn man sắc lá
Em vẫn thế dịu dàng thân thương quá
Như thuở nào ta mới quen nhau
Lỡ cung đường anh là kẻ đến sau
Em gái Phượng Lâu ngọt câu Xoan Ghẹo
Đất Tổ Vua Hùng đường về muôn nẻo
Con đường nào qua ngõ nhà em
Tình đôi ta như lửa mới nhen
Vẫn nồng đượm ủ hồng trong tro nóng
Hồ Văn Lang chiều nay bồng bềnh sóng
Mưa ngoài trời trong lòng cũng mưa rơi
Mai anh về phố cổ nhớ khôn nguôi
Cứ thương hoài em gái miền đất Tổ
Nhớ tháng ngày qua dáng hao gầy bé nhỏ
Nhớ Trung du xanh bóng cọ ngát hương chè.
D.Q.V