VŨ KIM LIÊN
Thắp sáng niềm tin
“Làm cho mau. Làm cho tốt. Làm cho nhiều…”
Lời Bác dạy giữa những năm gian khó
Ba thứ “giặc” phải “diệt” cho tận gốc
Phải chăm lo vun vén mỗi ngày
Đoàn kết lại phát huy dân chủ
Lấy sức mạnh nhân dân để giải phóng nước nhà
Mục đích rõ cách làm hay mỗi người mỗi việc
Bác ân cần từng chữ, từng câu
Thật đơn giản, ai nghe cũng hiểu
Chẳng cầu kỳ quần chúng dễ làm theo
Để “Dân tộc độc lập, dân quyền tự do, dân sinh hạnh phúc…”
Phải thi đua đồng lòng đồng sức
Những “Đại Phong”, “Duyên Hải”, những “Ba nhất”, “Sẵn sàng”
Mỗi xóm làng, mỗi giới lại chung tay
Mỗi điểm sáng được nhân ra diện rộng
Thành phong trào lan tỏa khắp nơi nơi
Lời Bác gọi “Thi đua là yêu nước…”
Bảy lăm năm rồi luôn vẹn nguyên giá trị
Đất nước đẹp giàu nhân dân no ấm
Nhờ thi đua xuyên suốt tháng năm dài
Mỗi giai đoạn nhiều cách làm hiệu quả
Một niềm tin thắp sáng tới muôn nhà.
V.K.L
ĐÀM TUẤT
Đêm trắng
Cả một đời… Bác chưa ngủ giấc nào say
Những đêm trắng
đêm nay Người lại thức
Thương đất nước – Bác làm sao ngủ được
Như tháng năm bão tuyết ở trời Tây
Điếu thuốc chẳng kịp tàn cháy xém trên tay
Người không ngủ đêm nay
đêm trắng…
Bác đau lòng… ngày mai Tòa xử án
những cán bộ có chức quyền làm ô danh Đảng
Bác đau lòng!
đêm trắng có ngủ đâu!
Đ.T
(Đêm trước Tòa án binh xử án tử hình Trần Dụ Châu – Cục trưởng Cục Quân nhu về tội tham ô).
TRẦN THỊ NƯƠNG
Niềm tin
Giữ trọn cả niềm tin
Trước cuộc đời sóng gió
Khi vui khi đau khổ
Niềm tin vỗ về ta
Niềm tin chẳng đâu xa
Bên ngọn đèn con học
Niềm tin dâng khóe mắt
Rớm lệ lúc em buồn…
Niềm tin gửi người thương
Giữa cuộc đời lam lũ
Thiếu trầu vàng vườn cũ
Thừa cả ông bụt sành…
Niềm tin dần xua tan
Góc nhìn nào bụi bặm
Những tâm hồn thiếu tháng
Có bao giờ tin ai!
Niềm tin như nắng mai
Ngời ngời trên mặt đất
Cuộc đời thi vị nhất
Bởi chúng mình tin nhau!
T.T.N
NGUYỄN THỊ LAN THANH
Hồ Tà Đùng
Tà Đùng mây trắng, nước lung linh
Hoa giấy khoe màu đỏ xinh xinh
Kìa như thiên sứ chùm ô trắng
Trông ngóng đợi ai… đến tỏ tình!
Tà Đùng như em gái giòn xinh
Thuyền chạy, nước dâng, cứ chùng chình
Hai cột sóng trào tung bọt trắng
Em cười… rạng rỡ cả bình minh!
Tà Đùng như chàng trai mới lớn
Nước chạy dài… in bóng cây xanh
Đồi tiếp đồi cây chùm bóng mát
Mẹ thiên nhiên ưu ái tạo thành!
Tà Đùng trông như một bức tranh
Điệp trùng điệp như trong cổ tích
Lòng vòng như chơi trò píc-níc
Khuất đồi này lại đồi khác nhô ra!
Người trên thuyền rộn rã hát ca
Thuyền cứ chạy, nước rì rào lên tiếng
Em gái Tày mắt cười lúng liếng
Hút hồn ai… trên bến Tà Đùng!
N.T.L.T
NGUYỄN VĨNH
Vầng trăng – bóng mẹ
Sinh ra từ muối mặn, gừng cay
Sao chìm đắm trong môi mềm đường mật
Ăn trái chín đầu mùa
Nếm vị ngọt phấn hoa
Sao không nhớ giọt chát chua từ đất
Thuộc giá ghế chợ người
Hơn thuộc bàn tay
Sao quên ngày mẹ mất?
Con sóng hoang quên bến, quên bờ…
Như kẻ lạc loài đánh mất tuổi thơ
Không còn chỗ cho lời ru của mẹ
Đặt cược linh hồn bằng rủi may chẵn lẻ
Đen trắng, sang hèn tơi bời giằng xé
Giữa mê lộ mịt mù – Ta thật sự là ai?
Đã mỏi gối, chồn chân, phía trước quá dài
Địa ngục lỗi lầm chỉ trong gang tấc
Dừng lại khi chưa muộn
Hay nhắm mắt bước đi
Giữa mong manh giả thật
Vẫn biết cõi hư vô chả còn gì để mất
Chỉ vấn vương chút mặn muối, cay gừng…
Đất níu chân sao nỡ không đừng
Nhớ để quên những gì có thể
Vật vã trở trăn hơn một lần như thế
Về lại quê mùa
Được chở che bởi vầng trăng – bóng mẹ
Tìm mộc mạc ân tình áo vá ngày xưa
Con sông mồ côi vẫn đợi, vẫn chờ…
N.V
NGỌC KHUÊ
Đất thép Củ Chi
Em đã đến địa đạo Củ Chi?
Đây đất thép anh hùng chống giặc
Nơi kẻ thù kinh hồn bạt vía
Khi nghe tên hai tiếng: Củ Chi…
Củ Chi ơi! Đất mẹ thân thương
Đã bền gan chiến đấu ngoan cường
Ba mươi năm chống thù xâm lược
Nơi hầm sâu chấn động địa cầu…
“Nơi hầm tối là nơi sáng nhất
Nơi con nhìn ra sức mạnh Việt Nam…” (*)
Hơn hai trăm cây số đường hầm
Làng nối làng bủa vây quân giặc
Đất Củ Chi thành đồng vững chắc
Bom đạn thù bất lực nơi đây
Đất với rừng như những vòng tay
Che chở con tình thương của mẹ
Địa đạo dài thế trận lòng dân
Du kích lập vành đai diệt Mỹ
Cả miền Nam không ngày ngơi nghỉ
Đem máu đào gìn giữ nước non
Đất thép ơi! Mãi tấm lòng son
Đang vươn lên trong thời kỳ mới
Dưới cờ Đảng lòng dân phơi phới
Xây quê hương trung dũng mạnh giàu…
Em có đi bốn biển năm châu
Hãy một lần… về thăm đất thép…!!!
N.K
(*) Lời bài hát: Đất quê ta mênh mông… của nhạc sỹ Hoàng Hiệp.
NGUYỄN NGỌC CẨN
Sao em về tháng Bảy
Sao không về tháng Giêng
Trong dặt dìu đêm hội
Cho lòng anh bối rối
Trong say nồng trăng nghiêng?
Sao chẳng là tháng Ba
Để hái bông bưởi trắng
Trong sắc tràn ánh nắng
Thơm nồng hương sắc hoa?
Em chẳng về tháng Năm
Ngát trời hoa phượng đỏ
Cùng anh bên lối nhỏ
Sánh đôi đêm trăng rằm?
Em về tháng mưa ngâu
Để mình xa cách mãi
Theo dòng đời mê mải
Tìm em, tìm về đâu?!
Sao em về tháng Bảy
Để bây giờ… cách xa?
N.N.C
ĐỖ THIỆN ÂN
Nam quốc sơn hà
Đất nước mình
Dải đất hình chữ S
Lưng tựa núi
Chân soài ra biển
Bao la tận Hoàng Sa – Trường Sa
Lịch sử mãi ghi
“Nam quốc sơn hà”…
Mẹ Âu Cơ sinh hạ trăm con
Nửa theo cha, thuyền ra nơi biển rộng
Nửa theo mẹ khai mở núi non
Mẹ ầu ơ dịu ngọt ru con
Cha lấy cánh buồm làm quạt
Để lại cho con biển bạc, rừng vàng
Mặt trời nhô lên hồng đỏ
Biển phơi trần ngực nở đón bình minh
Ngọn Hải đăng
Hướng con thuyền cập bến
Bình yên…
Cũng có lúc sơn hà nguy biến
Lại sục sôi lòng yêu nước của dân ta
Nghe tiếng gọi đảo xa nổi sóng
Vang câu thơ “Nam quốc sơn hà”.
Đ.T.Â
NGUYỄN THẾ YÊN
Mùa hoa loa kèn
Lá khẽ khàng tiễn xuân cuối bãi
nắng non tràn cởi cánh nụ non
cơn gió thoảng hạt mưa đầu hạ
cho một mùa hoa trắng đến mê man
Hoa như em say đắm một thời
cứ hồn hậu phổng phao mà lớn
cứ bẽn lẽn để phập phồng khuy áo
để nõn nà mơn mởn tinh khôi
Khắp nẻo đường đồng bãi ngút ngàn hoa
trắng trên phố
trắng trong nhà
trắng đầy lên ký ức
hương dịu dàng vương cả giấc mơ
Ơi loa kèn! Ta chẳng thể nào xa
mỗi mùa đến lại một lần bối rối
chân muốn bước mà vòng ôm chưa thỏa
những ắp đầy ngan ngát mùa hoa.
N.T.Y
Đoàn Hữu Tuấn
Đường xưa
Đường mới
láng bóng
thênh thang
Vẫn quen
đường cũ
đa mang cõi người
Nhành giêng
chúm chím
môi cười
Hoàng hôn
bảng lảng
đầy vơi khói chiều
Dập dềnh sóng
bến cô liêu
Bạc mầu
tuổi tác
ước điều giêng hai
Nồng nàn
quyến rũ
đào phai
Mướt xanh
hoài niệm
ban mai gọi về…
Đ.H.T