XUÂN TÌNH
“Có”
Có khoảnh khắc giữa hai trận đánh
Có những bình yên bên vách chiến hào
Có những lá thư nhà sẽ chẳng thể trao
Bởi những bữa cơm cứ thưa dần tiếng “có”
Đồng đội hôm qua còn hô “có”
Mà hôm nay tiếng “có” ấy đâu rồi
Vách chiến hào nòng súng chạm sao trời
Nhắc tên nhau cũng giật mình hô… “có”
Có đại đội đã vơi dần thành trung đội
Để góc rừng thêm tiếng “có” vô danh
Lúc điểm danh vừa vang tiếng “có”
Phút bình yên đã hóa cỏ xanh
Chiến tranh qua rồi xin đừng đánh mất
Những tiếng “có” còn nguyên ở góc rừng
Những nghẹn ngào nơi vồng ngực rưng rưng
Là tiếng “có” trước từng trận đánh.
X.T
ĐÀM TUẤT
Nỗi buồn trong trẻo
(Thương nhớ gửi Sapa)
Cứ rười rượi thế mà em
Nỗi buồn trong trẻo đã quen… vẫn buồn
Gió đông chiều ấy đầu nguồn
Người đi chân cứng đá còn trơ trơ…
Trời đem hạ đổ vàng thu
Mùa ngâu ở lại gió mưa cực mình
Đêm Sapa
xuống chợ Tình
Em chạm ngực mình có tiếng ngựa phi
Dùng dằng… đi, ở, rồi đi
Về miền biên viễn cũng vì thương ai
Nồng nàn nắng gió Lào Cai
Nỗi buồn trong trẻo
Tìm ai cùng buồn…
Đ.T
HOÀNG QUÝ
Từ có em…
(Tặng Liên)
Đôi khi
ta thấy ta
theo đàn chim trắng bay về nẻo xa
Đôi khi
ta thấy ta
con thuyền buông bến xanh xao chiều mưa
Đôi khi
ta ngỡ ta tan vào cơn gió lang thang cô đơn trôi qua vòm trời
Rồi ngỡ ta
như là bọt sóng lênh đênh trên muôn trùng khơi
Đôi khi
ta thấy em
bồn chồn ngơ ngóng con đường ngoài hiên
Đôi khi
ta thấy em mắt buồn xao xuyến tay nâng bàn tay
Bao năm lo lắng em
đi về khuya sớm nâng niu cho ta thêm vui một ngày
Và vẫn em
âm thầm che chắn đôi khi ta giang hồ vui…
Từ có em
Bao buồn rồi tan
Từ có em
Con đường gần hơn
Từ có em
mây về ngủ yên
Từ có em…
Như cây xanh lại từng ngày!
H.Q
Ngô Thái
Nghĩ về đồng đội
Đất nước có chiến tranh…
Lớp lớp thanh niên thành chiến sĩ
Tạm biệt mái trường, làng xóm quê hương
Phơi phới tuổi xuân hăng hái lên đường
Vượt Trường Sơn, đến biên cương hải đảo…
Đạn vác sờn vai
Bàn chân tướp máu
Nỗi nhớ thương phải nén lại trong lòng…
Mẹ tựa cửa ngóng trông
Cha bấm đốt ngón tay…
Nỗi lo hằn sâu trên trán
Đợi con về lo chuyện trăm năm…
Đất nước có chiến tranh
Sinh tử lẽ thường ai cũng biết
Mà nỗi đau khi đến vẫn bất ngờ
Tổ quốc ghi công,
khắc vào bia mộ
Đất nước quê hương,
Ủ vào nỗi nhớ…
Hãy lắng nghe hồn thiêng sông núi vọng về
Nói với ta những điều tâm sự
(Dù cuộc đời còn trăm điều hay dở
Cũng đừng quên ân nghĩa sáng trong…!)
Canh cánh, đăm đăm, nơi khe suối bìa rừng
Còn nằm đó, bao anh hùng liệt sĩ
Chốn vĩnh hằng mong các anh yên nghỉ
Mãi ngàn đời… đất nước không quên…
N.T