NGUYỄN HỒNG QUANG
Bên những ngôi mộ vô danh
Cũng là một lần trở về tro bụi
Nhưng các anh trở về sớm hơn chúng tôi
Tro bụi của các anh, lẫn vào tro bụi bom đạn
Đã rải đều non sông, cho đất nước xanh tươi
Còn tro bụi của chúng tôi
Sau ngày về quê, làm được gì thêm cho Tổ quốc?
Ngơi tay súng, lại tay liềm tay cuốc
Giữ được mình tử tế cũng tốt rồi
Chỉ có điều các anh với chúng tôi
Người thì về quê, người thì nằm lại
Để gia đình các anh khắc khoải
Chờ mong tin chẳng biết đến bao giờ?
Gặp các anh ở đây, đâu phải chuyện tình cờ
Thắp nén hương, nói những lời trăn trở
Các anh vui hơn, được muôn đời tưởng nhớ
Được Tổ quốc ghi công, Tổ quốc phụng thờ
Xin các anh nhận cho chúng tôi được lạy
Linh hồn của các anh năm tháng chẳng bơ vơ
Mong các anh ấm lòng nơi chín suối
Về với gia đình trong những giấc mơ!
N.H.Q
Nguyễn Thị Lan Thanh
Đợi mong
Ngoái tìm cái thuở xa xôi
Lá khoai hứng giọt mưa rơi đồng làng
Tím chiều chẳng thấy người sang
Như vầng trăng khuyết đã ngang mái nhà
Tàn đêm “cuốc cuốc” phía xa
Ếch kêu “ộp, ộp” báo là sắp mưa…
Đâu rồi những ký ức xưa
Qua thời nông nổi… vẫn chưa xuân thì!
Chiến tranh, người ấy ra đi
Bông sen mình tặng khắc ghi mối tình…
Mười năm sen nở ao đình
Hoa còn đỏ thắm bóng hình vẹn nguyên
Cờ treo rực rỡ hai miền
Mà sao người vẫn mãi biền biệt xa!
Nhắn tin “đồng đội quê nhà”
Nghe hoài, nghe mãi vẫn là số không!
Trường Sơn thăm thẳm mênh mông
Tìm đâu xương cốt, khe, đồng, núi cao?…
Ảnh còn đây – mũ gắn sao
Nụ cười tươi rói hôm nào xuất quân
Thoáng thôi đã mấy mươi xuân
Người thành bất tử quân nhân cuối trời
Ảnh đây – người vẫn đang cười
Biếc xanh mái tóc, rạng ngời tuổi xuân.
N.T.L.T
Nguyệt Ái
Hà Thành
Đêm trắng
Địa cầu ngủ
chỉ còn mình ta thức
thấy bình yên sau cát bụi một ngày
Ta nhón hồn như mèo hoang rất khẽ
chỉ sợ vô tình làm khuyết giấc mộng ai!
Kéo chăn lên mà tim không hết lạnh
nhốt đêm rồi, ký ức vẫn sổng ra
Những lan man không đầu không cuối
thạch sùng kêu sũng ướt cả đêm nhoà…
Đâu rồi nhỉ tiếng hạt mầm tách vỏ
để ban mai nao nức tiếng chim chuyền
Vườn nén tiếng thở dài chờ đêm vỡ
mầm hy vọng ngày mới lại mọc lên…
H.T
PHẠM THÚY NGA
Nghe Ca trù cửa đình
Sân đình chiếc lá rơi nghiêng
Giữa trưa nhịp phách tắm biêng biếc dày
Người ở đâu ghé chốn này
Mà say câu thả một vài phù vân
Xa xôi, réo rắt đàn gần
Đáy thêm giọt mắt ngoài sân nắng mềm
Tôi còn một cánh trầu têm
Sánh thêm vôi vỏ buộc đêm nương đào
Gió đậu ở phía lao xao
Rêu phong thu mặc mọc vào trống canh
Đông phong một nhúm mong manh
Đào nương vai lả tôi chòng chành tôi…
P.T.N
Lê Gia Hoài
Tiết học cuối
Tiết học cuối cùng thầy lên lớp chiều nay
chẳng phải để dạy các em những bài văn “đã cũ”
mà để nói thêm với các em
về những điều thầy ấp ủ
suốt chín năm trời… trước lúc mình chia tay
Rồi mai đây
các em sẽ như những cánh chim bay
đến những chân trời đầy mới lạ
được thỏa ước mơ khám phá
những điều kỳ vĩ, lớn lao
Nhưng trước tiên thầy vẫn ước ao
các em sẽ trưởng thành như thầy hằng trông đợi
sống có niềm tin ngã rồi biết đứng dậy,
chẳng sợ nhọc nhằn để đi tới thành công
Hãy giữ trong mình lòng nhân ái bao dung
biết thứ tha cho những điều lầm lỗi
biết yêu thương những mảnh đời u tối
sống thật tâm mình bằng lòng cao thượng vô tư
Rồi các em sẽ trở thành: Những thầy thuốc, kỹ sư,
thành doanh nhân,
là nông dân hay là một người thợ mỏ…
Thì em nhé thầy mong em luôn nhớ
Trao tặng cuộc đời, lửa tự trái tim
Rồi ngày mai… ngày mai…
cuộc đời sẽ đón những khát vọng của các em
mang ra biển lớn
dù đi đâu, dù ở phương trời nào
Trên bến sông này có người lái đò vẫn đợi
“người khách” năm nào trở lại báo tin vui.
L.G.H
Nguyễn Thị Loan
Nhớ cọ
In sâu ký ức tôi
Rợp màu xanh lá cọ
Dưới bóng cây ngày đó
Bạn bè cùng vui chơi…
Bao la một khoảng trời
Nắng hè như đổ lửa
Cọ xòe ô che đỡ
Chúng tôi lúc tuổi thơ
Không biết tự bao giờ
Cọ thân thương đến thế
Chim về cùng xây tổ
Ríu rít vang tiếng ca
Cọ làm mát mọi nhà
Khi trời buồn lặng gió
Quạt như người bạn nhỏ
Đồng hành cùng với ta…
Lớn lên tôi đi xa
Cọ già theo năm tháng
Giờ trở về trống vắng
Bóng cọ xưa đâu rồi?
Lòng chợt thấy bồi hồi
Nhớ tới vườn cây cọ
Đất quê hương Phú Thọ
Nơi cội nguồn sinh ra.
N.T.L
Đặng Trung
Giáo viên Trường THCS Hùng Lô
Việt Trì – thành phố tôi yêu
Chào Việt Trì thành phố ngã ba sông
Thành phố tôi yêu thành phố anh hùng
Sức sống mới căng tràn tầm cao mới
Lộng gió cờ hoa rực nắng phố phường
Ta về đây cùng đắm say thành phố
Thấy diệu kỳ thay đổi Việt Trì ơi!
Cầu tình yêu nhẹ nghiêng soi bóng nước
In mặt hồ lòng du khách bâng khuâng
Đại lộ thênh thang ngược xuôi tấp nập
Quảng trường náo nhiệt vui chợ hội xuân
Đô thị cao tầng sao đêm lấp lánh
Nơi khung trời miền đất Tổ bình yên
Cửa ngõ vào xòe tay cọ chào khách
Lạ hóa quen thân vẹn nghĩa đượm tình
Vương ánh mắt ai say câu Xoan Ghẹo
Hùng Lĩnh linh thiêng mạch Tổ cội nguồn
Ta về đây giữa tháng ngày đổi mới
Lòng bâng khuâng bất chợt thấy tự hào
Yêu… yêu lắm… thành phố miền lễ hội
Ngã ba sông – Việt Trì đó anh hùng!
Đ.T
Thanh Huyền
HS lớp 8C, Trường THCS Hùng Lô
Việt Trì em yêu
Em yêu Việt Trì
Thành phố lễ hội
Vươn mình đổi mới
Từng ngày đẹp tươi
Thân thiện tươi cười
Người dân thành phố
Quảng trường lộng gió
Nhộn nhịp bước chân
Phố phường bừng lên
Cờ hoa rực rỡ
Lễ hội đường phố
Nhiều tích trò hay
Lao động hăng say
Cùng nhau đoàn kết
Tích cực đổi mới
Giàu đẹp văn minh
Học trò chúng mình
Chủ nhân thành phố
Gắng học luôn nhớ
Tiếp bước cha anh
Chăm chỉ học hành
Tiếp xây thành phố
Quê hương yêu dấu
Việt Trì thân thương.
T.H