CUỘC THI SÁNG TÁC TRUYỆN NGẮN VÀ THƠ
TRÊN TẠP CHÍ VĂN NGHỆ ĐẤT TỔ NĂM 2021
Nguyễn Đình Xán
Cô giáo Phượng và “Ước mơ toàn cầu”
(Tặng cô giáo Hà Ánh Phượng – Trường THPT Hương Cần, Phú Thọ, Đại biểu Quốc hội khóa XV)
Cô người dân tộc Mường, dạy ở trường miền núi
Từ chối ở Thủ đô, từ chối những lời mời
Cô về với bản làng, với quê hương Đất Tổ
Dạy ở trường Hương Cần, gieo cấy những mùa vui!…
Với trái tim nhiệt huyết, yêu đời
Cùng đàn em khao khát bằng người;
Thời đại 4.0, lớp học không biên giới
Dùng tiếng Anh kết nối những chân trời!…
Từ Hương Cần trùng điệp núi đồi
Cùng kết nối các nơi trên thế giới:
“Bạn bè yêu Việt Nam qua từng giọng nói
Yêu hát Xoan – Di sản văn hóa của nhân loại
Từ Phú Thọ, từ Việt Nam xa xôi
Ta cùng năm châu khám phá những chân trời…
Cô luôn ước mơ tới một ngày nào
Cả nước học tiếng Anh bằng kênh miễn phí
Thành công bước đầu thêm bền gan, vững chí
Phải vươn tới tầm cao trí tuệ toàn cầu!…
Phượng là cánh chim bay ở tốp đầu
Cùng tuổi trẻ năm châu bốn biển!…
N.Đ.X
Nguyễn Văn Hiền
Đôi bờ sông Thao
Mưa bên ấy, người bên này ngóng đợi
chuối trĩu buồng, lá hứng mưa rơi
lá cọ xòe như tay ai vẫy vẫy
em đứng nhìn sông, lặng lẽ bên đồi
Hàng cây vải bên đường, xòe ô tỏa tán
ửng chín chim về, ríu rít rộn vui
lũ trẻ chăn trâu, dồn đuổi nhau quanh gốc
khắp triền đê thức dậy cỏ biếc ngời!
Đê sừng sững đôi bờ, trải bê tông nhẵn bóng
xe nối xe hối hả chở đầy hàng
dòng Thao tươi hồng phù sa cuộn chảy
ngô mía bãi bồi, dâng sắc biếc hân hoan
Em ngóng đợi anh, em ngóng đợi
bến đò xưa… cây cầu mới vắt ngang
nghe tiếng máy, biết xe anh vừa đến
còn vui nào bằng, em cười nói ríu ran…
Em thua thiệt, thấy mình là bên lở
bãi bồi anh, được bồi đắp ngày ngày
sông Thao chảy, dâng phù sa bất tận
hóa mùa màng, hoa trái bốn mùa say!
N.V.H
NGUYỄN THANH HẢI
Bay trên đất Tổ quê hương
Bằng đôi cánh của giấc mơ con đã ngược tìm về đất Tổ
con muốn bồng trên tay đất này như bồng ẵm tiếng gió thổi
ngập lòng kẻ tha hương
dù biết chẳng còn ai đợi chờ con trước cửa mùa
nghe bâng khuâng cây sứ già xưa cũ
nghe tha thiết như ngàn năm vừa mới gặp lại mình
Giấc mơ của đứa con xa trở về dụi vào lòng Nghĩa Lĩnh
thưa núi Cả, núi Hùng cho con gọi Hy Sơn (1)
tạ ơn ngọc mã não đã tạc nên Cột đá thề bất tử
tạ Đền Giếng trong. Phía biển xa vời hay mắt mẹ Âu Cơ
Tiếng gió phả vào con hòa tiếng sóng lờ đờ nước đục sông Thao
sao ngọt vắt như tên mình ai gọi vậy
ngã ba sông chảy qua phường Bạch Hạc
thương nhớ chảy về đâu mấy chặng hát Xoan sau giấc mơ này
Ơi thiêng liêng quá tháng Ba mùng Mười bên thềm quê châu thổ
con bồng giấc mơ phương Nam nghe kể chuyện núi đồi
mường tượng tiếng suối chảy qua Đền Trung Đền Thượng
âm thanh quen mà lạ, lạ mà quen như tiếng mưa đình làng mái ngói mình đây
Núi Hùng ơi! Con chưa một lần được về Nghĩa Lĩnh
giữa xa xôi đồng bằng có nhịp đập thổn thức cội nguồn đất Tổ Hùng Vương
con thèm lắm một ngày được làm cánh chim Phú Thọ
bay đắm ngàn năm trên đất núi quê hương.
N.T.H
NGUYỄN THỊ LAN THANH
Xoan Ghẹo quê mình
Mùa xuân làm đẹp cho đời
Câu Xoan, câu Ghẹo chào mời thiết tha
Từ làng Kim Đức tỏa ra
Bao cô thôn nữ, ngỡ là nàng tiên
Áo nâu, khăn xéo, dịu hiền
Duyên thầm kín đáo – ấy miền trung du
Đặc trưng đất Tổ nghìn thu
Bao đời nay vẫn hát ru lời bà
Lời Xoan, Ghẹo thật đậm đà
Hát đố dí dỏm mặn mà, thủy chung
Múa theo nhịp trống tùng… tùng…
Lúc như trảy hội, lúc ngừng… trao tay…
Ghẹo, Xoan vui thả sức bay
Đến chân trời mới… làm say lòng người!
N.T.L.T
NGUYỄN KHẮC BÌNH
Những em nhỏ ở Sa Pa
Có những đứa trẻ lang thang ở Sa Pa
Như hòn cuội lăn ra từ bùn đỏ
Bên hè phố quán ăn góc chợ
Tóc bù xù bập bẹ tiếng Anh bồi
Ánh mắt dại thơ níu kéo chào mời
Tiền và tiền là câu cửa miệng
Vải đỏ xanh gọi hàng lưu niệm
Khách cảm thông chia sẻ mua cho
Những đứa trẻ mất cắp tuổi thơ
Đánh mất tâm hồn trong trắng
Khách đến đây động lòng thông cảm
Thương em thơ bé bỏng địu sau lưng
Tuổi tính bằng ngày ra đường kiếm sống
Tự các em hay chính cha mẹ
Biến những đứa con thành ra như vậy
Có em không xin ăn vờ xin tiền mua sách
Chưa biết chữ biết đếm tiền của khách
Chưa đủ khôn tự dối chính mình
Cơn bão đại ngàn cuộc mưu sinh
Chợ Tình khèn Mông có còn mời gọi?
Những đứa trẻ như lạc vùng sáng tối
Bàn tay nào dắt các em ra
Những mái trường đang vẫy gọi!…
N.K.B
Nguyễn Xuân Ngọc
Ngọn lửa niềm tin!
Tôi ở miền Bắc
Ngày ngày đau đáu hướng vào Nam
Thành phố Hồ Chí Minh
Anh chị, bạn bè, đồng bào tôi ở đó
Đại dịch Covid
Ẩn số chưa có lời giải
Phải vượt qua nỗi sợ
Bằng Vắcxin và cả những tâm tình…
Gọi cho chị, cho anh như tâm sự với mình
Zalo bạn bè… lần nào cũng được nghe
tiếng cười đáp lại
Rồi kể tôi nghe những tấm lòng tương ái
Thương phận người như thể thương thân!
Này là gạo, là rau… động viên trạm chốt gần
Đồng tiền, suất cơm để đường về quê ngắn lại
Những tiếng hát, lời ca xua âu lo sợ hãi
Người với người nhân nghĩa, bao dung
Chính phủ bên dân trong trận chiến cuối cùng
Đã sáng lên niềm tin làm ngọn lửa
Thiêu cháy hết những u sầu chất chứa
Cho mai ngày Thành phố hồi sinh!
N.X.N
QUANG NHUẬN
Quê tôi
Phú Thọ quê tôi 130 năm vang dội
Chiến thắng Tu Vũ, Sông Lô vang vọng mãi
Đánh giặc kiên cường, xây cuộc sống thăng hoa
Những nông trường nhà máy vươn xa
Nông thôn mới đổi đời thêm hạnh phúc
Nhà máy: Bãi Bằng, Suppe, Z4…
Nông trường: Thanh Sơn, Tân Sơn, Đoan Hùng rộng lớn
Khu công nghiệp: Thụy Vân, Tam Nông, Phù Ninh
Công nghệ mới: CMC, Tasa, Pang Rim thời đại
Một Việt Trì sức vóc nở nang
Cầu Tiên Dung, cầu Vàng vượt hồ Văn Lang
Điện rực hồng lấp lánh tựa sao đêm
Những khu đô thị khang trang
Hòa Phong, Minh Phương, Đồng Mạ…
Đại lộ: Hùng Vương, Nguyễn Tất Thành dài rộng
Khách sạn nhiều sao Mường Thanh, Sài Gòn, Phú Đức
Sân vận động, quảng trường, nhà thi đấu
Yêu làm sao những con đường nối dài rộng mở
Sức sống mới đang sinh sôi rạng rỡ
Huyện thị khắp vùng đưa ta đến tương lai
130 năm Phú Thọ chắp cánh bay
Xứng danh con cháu Tiên Rồng đất Tổ.
Q.N