Nông Thị Ngọc Hòa
Nơi ấy mùa xuân
Nơi đây ngày qua, xóm nghèo trở thành phố mới
Muôn phương về đây, bao người hợp sức chung tay
Tân Dân của em – những ngôi nhà rực ánh ban mai
Tân Dân của anh – bao con đường mở trên đất này
Nhớ ngày nào ta về đây, nhớ ngày nào mới dựng xây
Chim có đôi trao mùa xuân, ta có nhau trao tình thân
Tân Dân cho anh, Tân Dân cho em
Tân Dân cho ta mùa xuân mãi còn
Trong bao ngày qua có Đảng chỉ đường dẫn lối
Cho muôn đời sau vững lòng một hướng tương lai
Tân Dân của anh – những ngôi trường đỏ ngói tinh khôi
Tân Dân của em – bao gia đình rộn vang tiếng cười
Trên chặng đường đang dựng xây, mong Việt Trì muôn người vui
Cho cháu ta tươi ngày mai, nâng cánh con cao đường bay
Xua bao gian lao, quên đi thương đau
Tô cho muôn sau đời tươi thắm màu
Tân Dân thanh xuân!
Tân Dân thân thương!
Cho tôi tin yêu được tha thiết gọi: Tân Dân ơi!
N.T.N.H
NGUYỄN MINH
Ca khúc Xuân Sơn
Đàn chim rừng
Đàn chim rừng
Đàn chim rừng
Hót…
Vang…
Anh đã đến quê hương em
Nghe tiếng suối reo êm êm
Ta bên nhau đời vui tiếng hát
Ta bên nhau mừng đón xuân về
Ô…
Mây…
Hay
Là
Núi?
Bay vút lên
Bay vút lên
Bay vút lên
Ta
Dõi
Theo
Bản
Làng…
Đàn chim rừng
Đàn chim rừng
Đàn chim rừng
Hót…
Vang…
Em đâm đuống
Anh khua chiêng
Ta bên nhau đời vui tiếng hát
Ta bên nhau mừng đón xuân về
Ô…
Mây…
Hay
Là
Núi?
Bay vút lên
Bay vút lên
Bay vút lên
Ta
Dõi
Theo
Bản
Làng…
Đàn chim rừng
Đàn chim rừng
Đàn chim rừng
Hót…
Vang…
Đây xóm Lấp, đây hang Lum
Ta chung sức xây tương lai
Chào mùa xuân đẹp nhất đã về…
N.M
NGUYỄN HỮU CẦU
Sớm thu
Gửi em gái Xuân Sơn
Mãi Việt Trì bỗng nhớ quê
Chớm mùa thu chín tìm về Xuân Sơn
Sương thu giăng, khói thu vờn
Đèo Giàng, hang Lấp mây luồn thung xanh
Ngổn ngang bao nỗi thị thành
Dám quên lối ngoặt, đường quanh Xuân Đài
Nương chè chưa nhạt bóng ai
Câu thơ còn ấm rộng dài tình thu
Đường mòn rẽ lối thâm u
Nữa mai tấp nập khách từ muôn phương
Nữa mai sáng cả đồi nương
Dưng dưng ngát nhụy thơm hương Việt Trì
Một về năm bảy lần đi
Bốn mùa “khảm khắc” chót vì… xuân em.
N.H.C
Nguyễn Văn Hiền
Lăng Sương
Thăm đền thánh mẫu Tản Viên
vào ngày đầu xuân năm Dậu
khói hương bay lên thành kính
nhận về nghĩa mẹ thiêng liêng
Đất đai cho lộc tháng Giêng
núi Tản muôn đời sừng sững
sông Đà sóng xô lớp lớp
âm vang trận chiến ngút trời…
Chuyện tình thuở ấy xa xôi
Mỵ Nương con gái Vua Hùng
đẹp duyên Sơn Tinh chàng rể
lưu truyền mãi đến bây giờ
Dấu vết trên đá không mờ
chân quỳ khi đau trở dạ
tiếng gà đầu non gáy sáng
mẹ sinh Đức Thánh Tản Viên
Tâm nguyện bao đời muôn dân
suốt đời một lòng tôn kính
lập đền khói hương thờ mẹ
viếng thăm cho thỏa nỗi lòng!
N.V.H
HÀ PHI HẢI
Đất thiêng Phú Thọ
Núi Tam Đảo, Ba Vì hướng về Nghĩa Lĩnh
Sông Lô, sông Thao, sông Đà về bến Hạc hợp lưu
Tạo cảnh nên thơ “Ngã ba Hạc phú” (*)
Cửa ngõ vào Phú Thọ thân yêu
Ngược sông Thao lên Hiền Lương, Đan Thượng
Dọc sông Lô đến Chí Đám, Đoan Hùng
Vượt sông Đà qua miền Tu Vũ
Làng xóm phố nhà xây mới dọc bên sông
Đài tưởng niệm dáng anh hùng vệ quốc
Trận chiến năm xưa hiển hách chiến công
Nhiều cầu mới nối sang tỉnh bạn
Phú Thọ nên thơ bởi những dòng sông
Sông như cành hoa hướng chung một cội
Sông xuôi Hà Nội về biển mênh mông
Mở nền văn minh châu thổ sông Hồng
Phú Thọ quê tôi hòa nhập tuyến đường
Đi Yên Bái, Lào Cai, Tuyên Quang, Hà Giang lên biên giới
Sang Sơn La, Điện Biên trập trùng mây núi
Qua nhiều vùng quê đô thị mới như hoa
Phú Thọ linh thiêng ngày hội tháng Ba
Đón khách muôn phương tìm về giỗ Tổ
Nghe điệu hát Xoan dân ca Phú Thọ
Lên Đền Hùng kính cẩn dâng hương
Thế giới tôn vinh văn hóa Việt Nam
Cả dân tộc chung ngày Quốc Giỗ
Chung Tổ tiên chung bọc đồng bào
Các Vua Hùng đóng đô dựng nước
Quốc gia Việt Nam bền vững muôn đời.
H.P.H
(*) Phú của Tiến sĩ Nguyễn Bá Lân (1701 – 1785) quan Thượng thư triều Lê.
Bùi Văn Phẩm
Về nơi nguồn cội
Ngược sông Hồng đỏ lựng phù sa
Ta gặp đỉnh cao uy linh Nghĩa Lĩnh
Nơi cội nguồn các Vua Hùng dựng nước
Nắng thu vàng trải thảm khắp đồng quê
Ba sông lớn bao lấy những con đê
Truyền thuyết Sơn Tinh đằm trong ký ức
Bưởi Đoan Hùng – hồng Gia Thanh thơm nức
Nước nóng La Phù đón bạn gần xa
Lá cờ Đảng tung bay trên ngọn cây đa(1)
Hơn 80 năm Đảng làm nên bao kỳ tích(2)
Lãnh đạo nhân dân qua bao mùa chiến dịch
Chiến thắng giặc thù, xây dựng quê hương
Quê hương ơi trăm nhớ, ngàn thương
Phú Hà… Thụy Vân thắp lên bao dự án
Huyền diệu Văn Lang những đêm trăng sáng
Nông thôn chuyển mình đời đẹp biết bao
Lòng thành kính trước vời vợi non cao
Thắp ba nén hương trước Lăng mộ Tổ
Phú Thọ quê mình biết bao bến đỗ
Lắng đọng hồn quê – mảnh đất Cội nguồn.
B.V.P
(1) Cây đa lịch sử thị xã Phú Thọ.
(2) Đảng bộ Phú Thọ thành lập tháng 3/1940.
TRẦN QUANG NIÊN
Trở về
Trời xanh và mây trắng
Trong kí ức tuổi thơ
Dẫu nhạt nhòa năm tháng
Kỉ niệm đâu phai mờ
Ôi nhung nhớ tuổi thơ
Những trò chơi con trẻ
Những giận hờn vô cớ
Những muộn phiền vu vơ
Cho đến tận bây giờ
Đã trưởng thành khôn lớn
Lòng vẫn nhớ khôn nguôi
Những buồn vui một thuở
Biết ai đợi ai chờ
Nào ai quên ai nhớ
Cho lòng đỡ âu sầu
Tháng năm dài phiêu bạt
Hồi hộp và náo nức
Chộn rộn ngày trở về
Chốn cũ làng xưa ấy
Đậm nghĩa tình hương quê
Phút ngỡ ngàng thoáng qua
Niềm vui sướng vỡ òa
Hội ngộ thân thương quá
Trở về sau bao xa!
T.Q.N
ĐẶNG TRUNG
Gửi em
Gửi vào trong mắt em
Một cái nhìn sâu thẳm
Bao nhiêu điều gửi gắm
Sao chẳng nói được ra
Chỉ tại hai đứa ta
Cứ vờ đi sự thật
Nhưng mà trong ánh mắt
Đã nảy mầm tình yêu!
Vô đề
Thơ tình tôi viết đêm nay
Tặng em một thuở thơ ngây dại khờ
Hoa xoan tím ngắt hay chưa?
Để em mãi thuộc bốn mùa của tôi.
Đ.T
HOÀNG VĂN CỜ
Đất gọi chim về
Đoàn người về từ Pháp
Ngẩn ngơ soi bóng cầu
Bến bờ đây Ngọc Tháp
Con phà xưa – nay đâu?
Ngược dòng thăm bãi dâu
Đất Thanh Minh mỡ mầu
Cụm công nghiệp mới mở
“Nong kén” vàng óng tơ
Đại học Hùng Vương đó
Vang danh khắp nước nhà
Phú Hà (1) đang rộng mở
Làm giàu cho quê ta
Vẫn còn đây cây đa (2)
Cờ Búa Liềm thắm đỏ,
Cầu Trắng và sân ga
Những chứng nhân lịch sử
Thị xã tưng bừng phố
Tấp nập xe lại qua
Gương mặt người rạng rỡ
Hạnh phúc vui mọi nhà
Tiềm năng mới mở ra
Trên quê bầm yêu dấu
Mời gọi bạn gần xa
Đất lành chim đến đậu.
H.V.C
KIM DŨNG
Hai tiếng “Đồng bào”
Em có nhớ Bác Hồ đọc “Tuyên ngôn Độc lập”
Sớm Ba Đình vang vọng non sông
Bỗng dừng lại phút giây thiêng Người hỏi:
– “Tôi nói đồng bào nghe rõ không?”
Cả biển người đồng thanh thưa “Rõ ạ!”
Hai tiếng “Đồng bào” – giọt lệ rưng rưng…
Nay, hai tiếng “Đồng bào” lại vang lên chống dịch
Lời hịch truyền tướng sĩ xuất quân
Những màu áo xanh, áo trắng
Trên tuyến đầu tất cả vì Dân!
Các chị, các anh xung vào tâm dịch
Sài Gòn, Nha Trang, Đà Nẵng, Bình Dương…
Những chiến binh đêm ngày bám trụ
Cứu chữa bệnh nhân hết sức kiên cường!
Xe chở gạo, mì tôm, thực phẩm
Từ Bắc vào Nam gửi tấm lòng vàng
“Nhiễu điều giá gương”… người trong một Nước
Chia sẻ cùng nhau những lúc gian nan
Câu ca dao một giàn bầu bí
Lá rách lành đùm bọc lấy nhau
Rời thành phố về quê tránh dịch
Rất nghĩa tình nơi cắt rốn chôn rau
Dẫu còn phải cách ly hay giãn cách
Trong lòng ta chung giọt máu đào
Trong hoạn nạn – mẹ Âu Cơ thương lắm
Ôi thiêng liêng hai tiếng “Đồng bào”!
K.D
Trần Anh Nhì
Sông quê
Dùng dằng từ cõi Tình Cương
Sông quê – sợi nhớ sợi thương bỏ dòng
Sông quê mùa đục mùa trong
Thuở xưa lấy nước gánh cong vai bà
Sông quê xuôi bến Hiền Đa
Vẩn vơ lá gạo như là tầm thư
Bữa ăn ngô ỏm cho nhừ
Giàu nghèo cốt lõi cũng từ sắn khoai
Sông quê chẳng tắm cũng hoài
Cát Trù bến đậu đồng ngoài xanh rau
Nhớ thời cam khổ cùng nhau
Ông cha áo rách bạc màu nắng nung
Bây giờ Hùng Việt tên chung
Ba xã thành một vẫn cùng sông quê
Sông quê gọi chúng mình về
Bãi bờ – đồng ruộng – triền đê – tình người…!
T.A.N
Lê Quang Vinh
Thương về Sài Gòn
“Sài Gòn ơi ta đã về đây’’
Câu hát xưa đưa tôi về Dinh Độc lập
Bốn sáu năm qua, đồng đội tôi ai còn ai mất
Thế hệ cháu con tiếp bước lên đường
Cuộc chiến này vẫn tiền tuyến, hậu phương
Chung sức bước vào chiến trường
không tiếng súng
Sắc áo xanh giờ thay màu áo trắng
Kẻ thù nay lẩn khuất vô hình
Những người con thành phố Hồ Chí Minh
Bình tĩnh bên nhau kiên cường chống dịch
Những chuyến xe tải lương, tiếp phẩm
Những bó rau, cân gạo, quả cam
Những thương ngóng, lo toan, trăn trở
Để mong lắm, một ngày thành phố
Và đất nước tôi trở lại thanh bình
Ngày hội non sông trong ánh bình minh
Vui khúc hát như có Bác trong ngày đại thắng.
L.Q.V
ĐÀO KIM CHUYÊN
Thương lắm Sài Gòn
Sài Gòn bây giờ thương lắm em biết không?
Bao nỗi đau chảy vào từng ngách phố
Tiếng khóc con thơ xé lòng khản cổ
Mẹ, cha ơi sao đi mãi chẳng về?
Có người đàn ông vô gia cư vào giấc ngàn thu
Trên chiếc xe lăn vẫn ôm quà từ thiện
Người vợ khóc chồng ngồi bên hè phố
Ai đi qua cũng thấy thắt lòng
Sài Gòn bao ngày giãn cách, cách ly
Những chuyến xe nghĩa tình
Những trái tim tràn đầy nhân ái
Những y bác sĩ, công an, bộ đội…
Không quản đêm ngày đến từng ngõ phố
Hỗ trợ dân nghèo và cứu lấy F0
Trận đại dịch này em có nhận ra không?
Cuộc sống vô thường chỉ yêu thương là trân quý
Khi sự sống mong manh như sợi chỉ
Thì giàu hay nghèo cũng thế mà thôi
Địa vị cao sang hay người yếu thế
Khi ra đi cũng thành tro bụi có gì đâu
Đợi ngày mai Sài Gòn khỏe lại
Anh sẽ đón em đi dạo phố phường
Ngắm ánh đèn lung linh huyền ảo
Nghe bản tình xao xuyến mến thương
Sài Gòn khỏe lại giang rộng vòng tay
Ôm ấp yêu thương những người xa xứ
Những con đường lại đông vui nhộn nhịp
Chào đón cư dân đây đó trở về…
Đ.K.C