NGUYỄN ĐÌNH XÁN
Bác Hồ với ngày Tuyên ngôn Độc lập
Ngày 30/8/1945, Bác viết xong bản “Tuyên ngôn Độc lập”
Đây là những phút giây thiêng liêng, hạnh phúc nhất trong đời
Để tuyên bố ở Việt Nam và thế giới:
Nước Việt Nam đã Độc lập rồi!
Xong việc lớn, gặp cán bộ giúp việc, Người nói:
Vẽ cho Bác xem sơ đồ Quảng trường Ba Đình – Hà Nội…
Người hỏi: “Nhân dân đứng ở đâu? Chính phủ đứng ở đâu?
Khu vệ sinh của nhân dân bố trí ở chỗ nào?
Nếu trời mưa, thời gian mít tinh thu ngắn lại
Để đồng bào đỡ bị lạnh, đỡ ốm đau!…” (+)
Ôi, Bác Hồ của chúng ta, Người của những tầm cao
Với công việc đời thường, Người luôn chu đáo!
Học tập Người, chúng con luôn phấn đấu
Thành những con người “Hồng thắm chuyên sâu”
Để xây dựng Việt Nam thành con Rồng châu Á,
Sánh vai các cường quốc năm châu…
N.Đ.X
(+) Theo tài liệu của Giáo sư Nguyễn Lân Dũng.
GIANG CHÂU
Bác Hồ về thăm Nhà máy Supe (*)
Bác nói dễ hiểu, giản đơn
Tâm hồn Người có tâm hồn công nhân
Áo nâu, dép lốp phong trần
Tình yêu của Bác ân cần sâu xa…
Bác không tới chỗ cờ hoa
Ra khu Cầu Bưởi, vào ca thợ thuyền
– Nhắc quần chúng, nhắc đảng viên
(Chăm chỉ học tập, vững bền chuyên môn)
– Đảng viên không phải hưởng hơn…
– Đoàn kết, tiết kiệm để còn dựng xây…
Nước nhà thống nhất mai này
– Tình Công Nông phải mỗi ngày thắm hơn…
Như cha già dặn cháu con
Những lời tâm huyết vẫn còn đến nay
Công nhân giúp đỡ dân cày
Dựng xây đất nước đổi thay cuộc đời…
Sáu mươi năm ấy đã qua rồi
Vẫn còn vang vọng từng lời trong ta!
G.C
(*) Bác Hồ về thăm Nhà máy năm 1962.
NGUYỄN HƯNG HẢI
Yêu lại người yêu
Thế là em đã sang ngang
Anh đi đò dọc biết làm sao đây
Gặp nhau ở khúc sông này
Đò vơi mà hóa đò đầy, sóng to
Đã không chung nữa con đò
Em sang ngang bỏ một bờ không sang
Hai bờ một khúc quá giang
Nhổ sào đò dọc, đò ngang khác rồi
Chẳng còn bên lở, bên bồi
Tôi đi đò dọc ngược xuôi không bờ
Sang ngang em đã sang đò
Khác gì tôi vẫn sóng to đường liền
Sang ngang gặp bến không thuyền
Tôi đò dọc, khác gì em khúc này
Quay về lại chuyến đò đầy
Mà đi thì bão sẽ bay cả buồm
Dọc ngang sông có bao đường
Tránh sao đò dọc đâm sườn đò ngang
Muốn qua được khúc quá giang
Ước gì sông cạn mà sang tìm đò…
N.H.H
NGHIÊM THỊ XUÂN THỊNH
Ước mơ xanh
Trải bao mất mát thương đau
Nghĩ về anh – suối nguồn an ủi
Cuộc đời bao đắng cay buồn tủi
Em có một nơi để tin yêu
Chưa đón bình minh đã xế chiều
Đêm thao thức lấy tay mình làm gối
Biết mình lắm ba chìm bảy nổi
Tóc bạc rồi mái ấm chẳng thành đôi
Anh có tin
Vẫn còn ở trong ta
Một tình yêu xanh
Chẳng thể nào chín được
Anh mãi mãi
là nỗi niềm em khao khát!
N.T.X.T
HÀ VĂN THÀNH
Mưa lành
Chiếc cúc áo rơi xuống bãi sông này
thành chòm xóm thời cha ông mở đất
Liếp dừa chở che ân tình bền chặt
như giọt mưa lành thau rửa đồng chua
“Đờn ca tài tử”
như chiếc thuyền hoa
chở hồn Việt
cập bờ nhân loại
Trầm bổng, du dương
không sao kể hết:
Nam Xuân, Nam Ai, Sáu Bắc, Bảy Cò…
“Bông Ô môi
gió thu rụng đầy sân trong”…
Nghe em hát
thương nỗi buồn lấp lánh
Sức sống trường tồn qua đêm dài ấm – lạnh
hoa trái miệt vườn chín đỏ sông quê…
H.V.T
Nguyễn Khắc Bình
Tháng Tám
Mùa thao thiết trôi dòng chảy
Tháng Tám hiền hòa đang qua
Hương sắc đất trời cỏ cây hoa lá
Nghe mơn man cơn gió mùa thu
Tháng Tám vào sắc vàng trên lá
Cốm xanh ngọt ngào thơm môi
Náo nức trẻ thơ năm học mới
Bâng khuâng nhung nhớ đợi chờ
Tháng Tám lúa xanh đồng như lụa
Áo mẹ bạc sờn thời ấu thơ
Trái na mở mắt quả thị vàng ươm
Cô Tấm nết na bước ra từ cổ tích
Tháng Tám những cơn mưa bất chợt
Ánh mờ sương bảng lảng ban mai
Ngại ngùng tay nắm tay ai
Chạm vào con tim thời mới lớn
Tháng Tám có cây cầu vồng bảy sắc
Vắt qua chân trời hào quang ước mơ
Có vầng mây bồng bềnh trôi trước ngõ
Ngỡ như hình bóng mẹ ta về.
N.K.B
Ngọc Khuê
Mẹ tôi
Thửa ruộng nhà ghi trong bìa đỏ
Bao năm nay Mẹ vẫn cấy trồng
Năm hai vụ lúa vồng xanh tốt
Nuôi các con khôn lớn trưởng thành…
Bàn tay Mẹ ươm những mầu xanh
Xanh ruộng đồng, xanh niềm hy vọng
Đất trả công sức người lao động
Nên quê nghèo ngày ấm no hơn
Quê hương luôn ghi nhớ biết ơn
Đảng chỉ đường xây “Nông thôn mới”
Những khát khao bao người mong đợi
Nơi đất lành phồn thịnh giàu sang
Nông thôn mới – đường phải mở mang
Người góp công, xung tiền, hiến đất
Thửa ruộng nhà “bờ xôi, ruộng mật”
Mẹ xung phong hiến tặng phong trào…
Đường cách mạng vất vả gian lao
Lời Bác dạy hôm nào vẫn nhớ:
“Dễ trăm lần không dân cũng chịu
Khó vạn lần dân liệu cũng xong”…
N.K
Ngô Thái
Lễ hội ruộng bậc thang (*)
Lên đỉnh non cao bát ngát trời
Bậc thang lớp lớp lúa vàng tươi
Làn mây e ấp ôm sườn núi
Nắng thả hồn thơ êm đềm trôi…
Giữa Mù Cang Chải thênh thang gió
Kỳ ảo thiên nhiên thật ngỡ ngàng
Gùi nặng đường xa em gái nhỏ
Mầu áo chàm pha lối bản làng…
Tháng chín vào mùa ruộng bậc thang
Khói lam nhuộm tím mái nhà sàn
Tiếng khèn lay động chao bình rượu
Xế bóng trời chiều tiếng mõ vang…
Đến buôn làng vượt ba con dốc
Đón anh sang lễ hội mùa này
Nghiêng bình “táo mèo” (**) em rót cạn
Quên cả đất trời… thả sức say…
N.T
(*) Mù Cang Chải tỉnh Yên Bái.
(**) Rượu đặc sản Yên Bái.
Bùi Văn Phẩm
Ngân vang điệu Xoan
Hồ Văn Lang chờn vờn cơn sóng vỗ
Về Kim Đức – Việt Trì nghe điệu hát Xoan
Lớp lớp, tầng tầng hòa giọng mênh mang
Điệu Xoan cổ vẫn đằm trong tâm thức
Người hát Xoan từ già đến trẻ
Áo năm thân khăn mỏ quạ đội đầu
Tay múa dẻo, điểm vang nhịp phách
Tiếng trống hòa như gọi về đâu?
Lời Xoan cất lên ấm áp quê hương
Với tình yêu lứa đôi ngọt ngào đằm thắm
Với đất cội nguồn nghĩa tình sâu nặng
Với giang sơn đất nước trường tồn
Điệu Xoan cổ dạy truyền bao thế hệ
Nhân loại ghi danh nét văn hóa đương thời
Tự hào thay vùng đất Tổ quê tôi
Đã lưu giữ giai điệu Xoan thời dựng nước.
B.V.P
Hoàng như Hà
Chiều sân bay tiễn con đi Hàn Quốc
Đợi chờ thấp thỏm đêm ngày
Chiều nay, con đáp máy bay sang Hàn
Rất nhiều nghề ở thế gian
Con thì cứ muốn sang Hàn làm thuê
Mênh mông sóng vỗ bốn bề
Dẫu phồn hoa, đấy vẫn quê hương người
Làm ăn thua – được ở trời
Đồng tiền cóp nhặt, mồ hôi nhọc nhằn
Ở quê mà biết làm ăn
Không giàu nhanh, cũng ấm thân nên người
Vì mong một chuyến đổi đời
Mang thân xuất ngoại – thử thời vận may
Mai ngày góc bể, chân mây
Mẹ cha canh cánh đêm ngày ngóng trông
Máy bay lẫn giữa mây hồng
Mừng con đi được – lại mong ngày về…
H.N.H