KIM DŨNG
Viết dưới cột cờ Lũng Cú
Sớm đầu thu tôi lên Việt Bắc
Điểm dừng chân Lũng Cú – Hà Giang
Trên đầu tôi cờ sao bay lồng lộng
Từ đỉnh núi Rồng tỏa bóng xuống giang san
Những rặng núi mây ngàn trùng điệp
Lũy thành trấn giữ biên cương
Đồng bào ở đây từ bao đời cần mẫn
Lam làm xây dựng quê hương…
Cô giáo miền xuôi lên đây cắm bản
Có quản chi lội suối trèo đèo
Anh lính biên phòng dạy các em hát múa
Đêm Đồng Văn vằng vặc trăng treo
Những em gái Lô Lô rất đẹp
Áo chàm pha, da trắng mịn màng
Ngày lên nương trồng ngô, cấy lúa
Tối về múa hát ca vang…
Sông Nho Quế dải lụa xanh mềm mại
Vắt qua rừng thắt đáy lưng ong
Thuyền lướt nhẹ trôi như chiếc lá
Cho hồn tôi gửi gắm theo dòng…
Tôi lặng ngắm lá cờ Tổ quốc
Từ nơi địa đầu đất nước thân yêu
Trong nắng Thu vàng Hà Giang đẹp quá
Như nắng sớm Ba Đình Bác đọc Tuyên ngôn
Ngày Quốc khánh khai sinh ra nước Việt
Nước Việt của Nhân dân – muôn thuở trường tồn.
K.D
Đỗ Thiện Ân
Đất nước mình có Đảng dẫn đường
Đất nước mình
Năm mươi tư dân tộc
Cùng sinh từ một bọc
Chung nhau hai tiếng “Đồng bào”
Đất nước mình
Bốn ngàn năm không ngớt binh đao
Vẫn xanh nguyên dải đất hình chữ S
Từ địa đầu Lũng Cú đến Cà Mau
Mọi người thương nhau như bầu với bí
Chung một giàn, chung nhau cội rễ
“Lá lành đùm lá rách” sẻ chia…
Đất nước mình
Đẩy lùi đại dịch covid
Lại sáng tình người
“Chị ngã, em nâng”
Mở lòng đón “Con Hồng, cháu Lạc”
Muôn nẻo trở về trong vòng tay ấm áp
“Nhiễu điều phủ lấy giá gương”
Đất nước mình
Có cờ Đảng dẫn đường
Cơ đồ rạng rỡ
Xuân bốn mùa rực sáng Ánh dương.
Đ.T.Â
NGUYỄN MINH
Lần đầu tiên tôi vẽ Bác Hồ
Thắng giặc Trung đoàn mở Đại hội mừng công
Chính ủy gọi tôi giao nhiệm vụ vẽ Bác (*)
Lần đầu tiên vẽ Bác – tôi khóc?
Với thiêng liêng đến quá bất ngờ
Giữa rừng xanh đỏ thắm bóng cờ
Vắng đồng đội không về gặp Bác
Các anh nằm lại phía lưng đồi gió cát
Những Nhạc Sơn, 368, Không tên…
Khói hương còn vời vợi Bản Sen
Cầm bút lên nước mắt nhạt nhòa
Những nét mầu về một người Cha
Cùng chúng con xông pha đánh giặc
Thắng trận Người về đây trầm mặc…
Bóng của Người lồng lộng trên cao
Dáng của Người tạc vào sông núi
Trên trận tuyến miền biên giới
Người đứng đó trước đoàn quân
Uy nghiêm. Vững chắc
Tôi bỗng hát, cả Trung đoàn bỗng hát:
“Bác vẫn cùng chúng cháu hành quân”.
N.M
(*) Nguyễn Văn Ca – Chính ủy E254 F355, Quân khu 2.
VŨ KIM LIÊN
Qua sông Tiền nhớ sông Lô
Lại về thăm cầu Rạch Miễu
Ngắm dòng bồi lở nắng chiều lênh loang
Sóng xô vỗ mạn tàu sang
Đón người lữ khách quá giang sông Tiền
Kìa ai như bóng mẹ hiền
Lui cui bẻ bắp dọc miền ấu thơ
Thực đây mà ngỡ như mơ
Sông Tiền sao giống sông Lô quê mình
Cũng nàng áo trắng xinh xinh
Ra sông gánh nước đổ bình cây bông
Nón nghiêng che má nàng hồng
Ngẩn ngơ quân tử bềnh bồng thuyền hoa
Cũng con nước nặng phù sa
Bên bồi bên lở để mà thương nhau
Dừa xiêm nhớ đọt măng sầu
Củ mì ngồi ngóng trái bầu rụng bông
Cũng con nước chảy xuôi dòng
Bờ Lô cây gạo mãi trông nhớ người
Sông Tiền ơi sông Lô ơi
Sao mà da diết bời bời hỡi sông
Có ai bên đó chờ không
Để tôi gói cả hai dòng cùng sang
Thân làm lữ khách đa mang
Nên thương mãi những lênh loang cuộc người.
V.K.L
NGUYỄN XUÂN ĐẠT
Dòng sông quê
Ôi dòng sông chảy qua miền ký ức
Vẫn đôi bờ bồi lở tháng năm
Mênh mang nước, mênh mang con sóng
Có một thời ngụp lặn sôi tăm
Dòng sông Lô dòng sông kỷ niệm
Mùa đắp đê mùa lũ lụt năm nào
Đêm hành quân qua sông, trời lấp lánh đầy sao
Còn nghe tiếng trực thăng thả bánh mì cứu tế
Nửa thế kỷ qua, dòng sông vẫn thế
Ngô vẫn xanh bờ, đò vẫn sang sông
Cô lái đò năm xưa giờ đã không còn nữa
Bến cũng buồn… ai còn nhớ ai không?
Ta cởi áo hòa vào dòng nước mát
Cảm giác tuyệt vời vùng vẫy, ngụp bơi
Con diều sáo đang vi vu hát
Có bầy sếu ngang qua xếp chữ lưng trời…
N.X.Đ
NGUYỄN PHÚC NGHỊ
Nếu được chọn
Nếu được chọn thêm một lần sinh
Tôi muốn thêm một lần ra từ bụng mẹ
Dẫu có thể đời còn nhiều dâu bể
Tôi đã quen hơi sữa mẹ tôi rồi
Nếu được chọn làm công dân một nước
Tôi vẫn chọn Tổ quốc Việt Nam
Tổ quốc hình chữ “S”
Bên bờ biển Đông
Nếu được chọn một Đảng mình tin
Tôi yêu Đảng Cộng sản Việt Nam là số một
Đảng của giai cấp công nhân tiên tiến nhất
Đem ấm no hạnh phúc tới muôn nhà
Nếu được chọn một quê
Tôi vẫn chọn quê mình: Đất Tổ
Xưa Phú Thọ và bây giờ Phú Thọ
Nơi Vua Hùng chọn đất đóng đô!
N.P.N
THY NGUYÊN
Lời ru mùa thu
Này gió, này mưa, này trống tênh huơ hoắc
Không biết gọi tên các bạn là gì
Tôi đi về với hàng cây lặng phắc
Đêm vít chặt mặt người hình tam giác
Giữa có – không khăn gói ủ sương…
Phận số so le bám đất xạc xào
Rẽ chùm nẩy mầm thành chữ
Mưa không xoáy mòn mà lá ngủ lại
Xoay xoay sáu mặt chớp lớp nở sinh
Thêm một nghìn hồng cầu…
Tôi gối đầu trên tay mẹ
À ơi lời ru gối đầu lên kho báu lời ru
Mẹ tôi gối đầu trên những câu thơ
Mọc lên từ những gió dông mỏng dính
Tôi uống nước suối nguồn cô đặc
Muốn tạm biệt tuổi mình bằng bản Beethoven…
Buổi sáng hôm sau từ ban công phát ra bản giao hưởng
Tôi bắt đầu vo tròn rót ngọt
Nơi mẹ giấu tôi cắm bình vỏ quế
Nơi mẹ gửi lại giấc mơ tôi thiếu tháng hoa lệ
Chở tôi đi qua những ngã năm phồng rộp
Những nghiêng ngả ngoài chữ…
Ơi bản thể tôi có bao đêm trong suốt?
Bao đêm vẩn đục?
Bao đêm ngực lép?
Mẹ thêu bước chân tôi sau từng lưu lạc
Chăm bón, tỉa cành, vẽ một tôi đồng thuận xoay xoay…
T.N