NGUYỄN THẾ YÊN
Mộc mạc cao nguyên
Có phải cao nguyên núi chồng núi
nên ánh ngày trong vạn vật ngời hơn
Cây và nước trong trật tự rừng
Con người cũng mộc nguyên đời núi
Dọc đường xanh quanh co phố nhỏ
Gặp những nụ cười như hoa chuối, hoa ban
Không xô chen, không cái nhìn hờ hững
Không tiếng lọc lừa mua một tặng hai
Nơi nhà sàn cuộc sống giản đơn
cả mấy đời gia đình chung gác ấm
nghĩ ngợi không nhiều, ước mơ ngoài rẫy
chỉ thương cây rừng, con suối, con nai!
Những em bé đầu trần chân đất
Mắt xoe tròn, nhút nhát dạ thưa
Chú chó nuôi quẩn quanh chân khách lạ
Xởi lởi mẹ cười rúm cả nếp thời gian
Em thả tóc làm gió ngàn bối rối
anh mơ về xưa cũ tiếng à ơi!
lời em nhẹ “vâng, thật mà”- mặc định
hay tiếng lòng mộc mạc cao nguyên.
N.T.Y
KIM DŨNG
Đêm trăng Tây Hồ
Anh đứng trên tầng nhà em
Ngắm Hồ Tây cảnh trăng lên mơ màng
Phóng tầm mắt trải mênh mang
Lung linh ánh điện. Muôn vàn ánh sao
Quanh hồ tầng thấp, tầng cao
Đường nào đi tắt lối vào nhà em?
Bây giờ phố mới đặt tên
Hồ Tây biệt thự đẹp lên rất nhiều
Lắng nghe vọng tiếng chuông chiều
Nhịp chày giã giấy (1) đều đều đêm trăng
Hồ Tây sóng gió ngàn năm
Vẫn vang vọng tiếng thơ văn kinh kỳ
Câu thơ bà Huyện (2) nói gì
Dấu xưa xe ngựa đi về Hồ Tây
Thăng Long cất cánh Rồng bay
Hồ Tây thêm đẹp từng ngày có em…
K.D
(1) Làng Yên Thái xưa có nghề làm giấy trong câu ca “Mịt mù gió tỏa ngàn sương/ Nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ”.
(2) “Dấu xưa xe ngựa hồn thu thảo/ Bến cũ lâu đài bóng tịch dương” (Thơ bà huyện Thanh Quan).
NGỌC KHUÊ
Người chiến sĩ Trung đoàn 66
(Kính tặng anh Hoàng Kim Hậu – Người chiến sĩ Trung đoàn 66)
Người chiến sĩ – anh Hoàng Kim Hậu
Sinh từ làng Tứ Xã, Lâm Thao
Thuở quê nghèo mẹ già tần tảo
Nuôi các con nên vóc nên người…
Thương người cha đánh Pháp một đời
Còn nằm lại nơi rừng Tây Bắc
Hoa ban trắng lòng anh trầm mặc
Bao xuân rồi người vẫn đơn côi…
Vào những năm thế kỷ hai mươi
Cả Việt Nam sục sôi đánh Mỹ
Gác bút nghiên cùng bao chiến sĩ
Anh lên đường giải phóng miền Nam
Đường hành quân vất vả gian nan
Nghe quê nhà Lâm Thao lũ lụt
Người chiến sĩ bỗng lòng day dứt
Thương gọi bầm… làng Gáp mình ơi…!
Vào trận đánh Mỹ, ngụy tơi bời
Chiến dịch lớn rạng ngời trang sử
Trận Đak Tô, Đức Lập… Buôn Mê
Về Trảng Bàng giải phóng vùng quê…
Đoàn quân đi như thác tràn về
Trận cuối cùng quân thù tan tác
Cả Việt Nam ca vang bài hát
Hồ Chí Minh rực rỡ tên Người…
Người chiến sĩ Trung đoàn 66
Đã hoàn thành nhiệm vụ quang vinh
Anh trở về quê mẹ thanh bình
Xây hạnh phúc ngọt ngào hương lúa…!!!
N.K
THÔNG NGUYỄN
Về thăm xóm Cũ
Hôm nay tôi trở về xóm cũ
Sau sáu mươi năm bước viễn du
Trong lòng dồn nén bao ấp ủ
Đẹp lắm quê hương lúc sang thu
Lâng lâng nghe tiếng chim cu gáy
Mong gặp người thân. Mong gặp ngay
Chẳng biết gặp ai từ ngày ấy
Mà lòng xáo trộn đến ngất ngây
Cây chanh, cây bưởi đâu không thấy
Nhà cũ, người xưa trước ở đây
Hỏi thăm mới biết là như vậy
Đã chuyển từ lâu theo bóng cây
Trời xanh nâng nhẹ những áng mây
Lang thang theo gió nỗi vơi đầy
Người em mong gặp mà không thấy
Còn ấm với ai ly rượu cay
Xóm cũ bây giờ đã đổi thay
Đường ngang lối mở hiện phô bày
Kỷ niệm thuở xưa đều xa chạy
Chỉ còn tưởng tượng của hôm nay
Ly rượu ngày xưa vẫn ngấm say
Thời gian xa cách đã bao ngày
Mong gặp cố nhân mùa xuân ấy
Để thỏa tình xưa mình đã xây
Lam chiều lan tỏa những hàng cây
Lòng buồn xao xuyến những vơi đầy
Xóm cũ sinh ra tôi ngày ấy
Vẫn còn nguyên vẹn đáy tim này.
T.N
Nguyễn Xuân Ngọc
Đồng xanh
Lúa đã uốn cong thì con gái
Thơm hương như tuổi tóc không cài
Gió xuân nồng nã vờn hoa lá
Thức dậy đồng xanh! Giấc tình ta…
Tôi đi tìm lại trong màu lúa
Một thoáng duyên quê. Một dáng em
Đâu đàn cò trắng? Lưng thon ấy…
Tà áo khoe màu… Eo khoe anh!
Lặng nghe chỉ thấy mây mùa cũ
In bóng hình ai trong mắt trong
Bù nhìn đứng đợi ai còn vẫy
Cải đã lên ngồng bên bến sông!
Đường về hoa bưởi, hoa xoan rụng
Níu gót đa tình đôi bánh xe
Chợt ngoảnh lại sau: Kìa em tới
Tím cả mùa xoan… Tím cả trời!
N.X.N