NGUYỄN KHẮC THÔNG
Bốn mươi năm tuổi Đảng
Ngày ấy tôi nghiêm trang giơ nắm tay thề
Dưới cờ Đảng và chân dung Lãnh tụ
Trời xanh lắm và vòm thu tỏa nắng
Mẹ tôi mừng, con là một đảng viên
Mẹ bạc nỗi lo cơm áo gạo tiền
Đường cày em tôi lật nghiêng chiều nắng quái
Thóc đấu gạo thưng giữa đời níu kéo
Giấc mơ xanh chát mặn những cuộc đời
Con đường mòn lên núi giọt sao rơi
Bát cơm nhằn ra từng viên sạn sỏi
Mặt trời lặn vào than thành lửa chói
Đảng hóa thân vào những kiếp sống nổi trôi
Hôm nay Chi bộ gắn lên ngực tôi
Tấm Huy hiệu bốn mươi năm tuổi Đảng
Tấm Huy hiệu như mặt trời cháy đỏ
Soi sáng đường đi rạng rỡ phương trời
Giọt lắng cho đời, giọt mặn cho tôi
Chắt chiu từ những tháng năm cần kiệm
Hạt gạo dẻo thơm nhớ đời rơm rạ
Mẹ hát ru nôi, Đảng dạy làm người.
N.K.T
NGUYỄN PHÚC NGHỊ
Chi bộ họp ca
Chẳng giống ngày thường
Chi bộ họp vào mùa Covid
Mọi người ngồi giãn cách
Chỉ qua ánh nhìn, không bắt tay
Chi bộ họp
Lần đầu tiên thế này
Người người khẩu trang che miệng
Chi bộ làm gương cho mọi nhà theo
Không vì thế mà họp sơ sài
Vẫn đủ nội dung trình tự
Ý kiến vẫn tập trung, sôi nổi
Và bảo đảm thời gian
Chi bộ họp hai ca
Hai lần biểu quyết
Một nội dung thống nhất
Ra về… ai cũng vui.
N.P.N
NGÔ KIM ĐỈNH
Nghĩ từ làng hoa bên hồ Điền Trì
Năm 40 của thế kỷ 20, Bác đã đến Côn Minh (*)
cùng một số đồng chí nữa
Người bàn về cơ hội mở ra cho Cách mạng Việt Nam
nhưng có điều gì đó – lịch sử luôn bí ẩn
mùa xuân năm 41, Người đã về Việt Nam ở Cốc Bó – Cao Bằng
Năm đầu của thế kỷ 21, tôi đến Côn Minh
con đường mưu sinh đưa tôi qua lại đó
thấy ấm áp thân gần, khi 60 năm trước
Lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc đã ở đây
Bác đã ở đâu đây thôi – nơi cao nguyên “bốn mùa xuân”
Ga đường sắt Côn Minh ồn ào quen lạ
Trung tâm trung chuyển đường sắt Khai Viễn lạ quen
Người đã từng đi về phía ấy
nơi có rất đông đồng bào ta làm phu hỏa xa
Tôi đã đi trên những tuyến đường quen thuộc
và ngồi xe lửa từ Côn Minh về Lào Cai
nhưng không biết có bao tuyến đường
xuyên núi xuyên rừng dẫn về Việt Nam
chỉ biết có một ngả đường Lãnh tụ đã đi
bóng dáng và hơi ấm của Người có lẽ hồ Điền Trì còn lưu giữ!
N.K.Đ
(*) Hồ Điền Trì nằm phía Tây Nam – thuộc thành phố Côn Minh, thủ phủ tỉnh Vân Nam, là một trong năm hồ nước ngọt lớn nhất tỉnh Vân Nam là tỉnh miền núi phía Tây Nam của Trung Quốc có biên giới với Việt Nam.
NGUYỄN ĐÌNH XÁN
Nước về vùng đất khát
Đã bao đời ruộng đồng khô khát
Nước từ ngòi Lao cuốn trôi ào ạt
Nước cứ trôi, đất cứ khát đợi trời
Nhìn nước trôi mà đau héo lòng người…
Giờ đập Ngòi Lao ta đã xây rồi (*)
Đường ống dọc ngang đưa nước về xuôi
Đất khát bao đời giờ đẫm nước
Mùa vàng hai vụ ngất ngây nụ cười
Nước tự chảy, trời trả công cho người
Người tốt với đất, đất tốt với người
Đời ấm no viết nên trang sử mới
Đảng vì dân, dân ơn Đảng suốt đời!…
N.Đ.X
(*) Đập Ngòi Lao và hệ thống ống dẫn nước dài 36km, cung cấp nước cho 2.046 ha đất nông nghiệp và nước sinh hoạt cho 50.000 người của 15 xã thuộc 3 huyện vùng cao: Yên Lập, Hạ Hòa, Cẩm Khê.
Bùi Văn Phẩm
Đảng ta
(Kính tặng Đảng bộ Phú Thọ 80 tuổi)
Tám mươi năm, một chặng đường
Vượt qua sóng gió, ánh dương sáng ngời
Cát Trù địa chỉ – hoa tươi (1)
Chi bộ ra mắt rạng ngời niềm tin
Những ngày gian khó còn in
Kêu gọi đoàn kết, giữ gìn hậu phương
Biết bao đồng chí can trường
Khảo tra, xiềng xích kiên cường đấu tranh
Trời thu tháng Tám trong xanh
Giải phóng đất nước, ta giành Tự do
Xây dựng cuộc sống ấm no
Nông thôn mới rực cờ hoa trăm miền
Tám mươi năm Đảng trung kiên
Tình dân với Đảng vững bền dài lâu
Công ơn Đảng, mãi khắc sâu
Nguyện đi theo Đảng, bắc cầu tương lai.
B.V.P
(1) Nơi chi bộ đầu tiên được thành lập.
NGUYỄN XUÂN ĐẠT
Lời mẹ
Mẹ ơi!
Sao lại bảo rằng “Cơm dân, áo Đảng?”
Mẹ cười hiền con hỏi thật hay
Đó là Đảng khen dân đấy chứ!
Và gánh luôn phần trách nhiệm về mình
Vì Đảng biết ơn dân
Còn theo mẹ là cơm Đảng, áo Đảng
Bởi vì Đảng làm ra Cách mạng
Không có Độc lập, Tự do – dân tăm tối bần hàn
Đảng sẽ không thành công khi chẳng có dân
Con hãy nhớ là đời ta ơn Đảng, Bác…
Áo của Đảng không phải ai cũng mặc
Khi tâm hồn chưa đủ sáng trong
Mỗi bát cơm ngon đều có Đảng góp công
Nên mới gọi Đảng, dân như thuyền và nước…
Ôi lời Mẹ cho con thêm vững bước
Tấm thẻ này có lời mẹ dạy con
Con nguyện mãi làm người đảng viên trung thực
Đại hội đến rồi, lời mẹ thắp sáng tim con!
N.X.Đ
Nguyễn Xuân Ngọc
Tháng Tám Tân Trào
Tháng Tám về với Tân Trào
Nghe kể chuyện mùa Thu cách mạng
Lung linh sao vàng năm cánh
Tự thuở nào Người đã mộng hồn quanh…
Trời Tân Trào vời vợi cao xanh
Đây – lán Nà Nưa(*) năm nào… Bác ốm
Người nằm đó việc quân cơ ngồn ngộn
Long não, củ rừng… nào có thuốc gì hơn!
Dân Việt Bắc giúp Bác dứt nguồn cơn
Ân tình ấy đong đầy “Tôi luôn nhớ…” (**)
Chủ tịch nước không quên người giúp đỡ
Bài học làm người sáng mãi đến hôm nay!
Dưới tán đa này cờ khởi nghĩa tung bay
Trong lễ xuất quân đã hẹn ngày chiến thắng
Lời thề đá linh thiêng sâu nặng
“Quyết không lùi vì Độc lập, Tự do…”
Đảng, Bác chỉ đường hạnh phúc, ấm no
Bảy lăm năm vui ngày Quốc khánh
Cuộc sống mới dân giàu, nước mạnh
Ngày lại ngày… đất nước đẹp như mơ!
N.X.N
(*) Nà Nưa tên gọi quen thuộc là Nà Lừa.
(**) Chữ dùng của Chủ tịch Hồ Chí Minh trong thư gửi đồng bào các dân tộc tỉnh Thái Nguyên, Bắc Kạn, Cao Bằng, Bắc Giang ngày 20.3.1946.
ĐỖ XUÂN THU
“Tình thương yêu đồng chí”
Có vài người hay kiếm chuyện thao thao
Mượn phê bình để đấu tranh, chỉ trích
Lời Bác dạy “Phải giữ gìn đoàn kết…”
“Phải có tình thương yêu đồng chí lẫn nhau”
Cả năm trời Bác chỉ thêm một câu
Vào bản Di chúc “…tình thương yêu đồng chí…”
Lời Bác dặn sao thiết tha đến thế
Vũ khí phê bình đâu phải bằng vũ khí đao to?
Phê và tự phê phải học tập Bác Hồ
Sau “chỉnh đốn” ta lớn thêm một bước
Không sợ sai lầm, chỉ sợ không đoàn kết
Sợ dối lòng vô cảm trước niềm đau
“Phải có tình thương yêu đồng chí lẫn nhau!”
Rưng rưng lệ đọc lại lời của Bác
Bỗng thấy lòng mình thảnh thơi dào dạt
Đồng chí, đồng lòng đội ngũ của mình đây…
Trong đấu tranh tay nắm chặt bàn tay
Trong gian lao bầu càng thương lấy bí
Lời Bác dạy thiết tha bình dị
Nâng bước ta đi phơi phới một niềm tin…
Đ.X.T
NGUYỄN ĐÌNH PHÚC
Nửa ngày với Bí thư Huyện ủy(*)
Quý tặng ô.BĐT
Ông đón chúng tôi bên kia cầu Cổ Tiết
Vừa lái xe vừa làm hướng dẫn viên
Cái đã biết từ ông thêm sáng tỏ
Những gì chưa như thân lúa ngậm đòng
Cây thị bóng chùm nhớ Bác vẫn chờ mong
Dáng tùng bách sẫm vào hương trầm mặc
Nơi “Trường Kì Kháng Chiến… từng tên Bác đặt
Mang sứ mệnh con đường, giải phóng non sông
Động Khuất Lão cỏ lặng lờ sương
Nơi vua Lý Nam Đế ngàn thu an nghỉ
Đền mới chỉnh trang theo tay ông chỉ
Sóng sông Hồng thao thiết ru đưa
Cột cờ Hưng Hóa mời đón khách gần xa
Bản doanh bộ đội vừa rời đi còn hơi ấm
Cái xưa trong cái nay cùng vọng động
Du lịch về nguồn khâu đột phá từ đây?
Vườn Vietgap rau quả mát tay
Sạch là lương tâm, năng suất là cốt lõi
Tam Nông sẽ vươn giàu nhờ gắng công học hỏi
Lời nồng nàn hay hương sớm mê say…
Khi ông chuyển công tác ông đâu có hay
Đất nhớ ơn người trong từng hơi thở đất
Những dấu ấn gọi tên thành hiện thực
Tháng năm trôi còn lại dấu chân mình?!
N.Đ.P