NGUYỄN HƯNG HẢI
Nếu không có Bác Hồ
Nếu không có Bác Hồ
Đời mãi là nô lệ
Làm sao có thể có
Manh áo và miếng cơm
Xiềng xích và roi đòn
Trong đêm đen tang tóc
Nếu như không có Bác
Biết đâu đường mà đi
Bác chẳng để lại gì
Cho riêng mình Bác cả
Bàn tay ai hái quả
Có nhớ người trồng cây?
Cuộc sống ngày hôm nay
Bao đời mơ chả thấy
Bác Hồ cho cả đấy
Biết để đừng vô ơn
Đâu chỉ là áo cơm
Tự do và Độc lập
Làm sao mà có được
Nếu Bác không đi tìm…
Có ở giữa màn đêm
Mới biết đâu ánh sáng
Là đồng chí của Người
Có như Người tỏa rạng!
Cho chúng ta quyền sống
Quyền làm người, tự do
Nếu không có Bác Hồ
Còn bùn đen vạn kiếp
Ơn Người ta có biết
Sống là cho như Người
Ai đã làm như Bác
Ai chỉ là nói thôi!?
Mượn tấm gương rạng người
Làm bình phong, lá chắn
Bao nhân danh ánh sáng
Có soi vào Bác không!?
N.H.H
KIM DŨNG
Giếng khơi
Hình như nắng đã nhạt dần
Hoa không còn thắm như lần gặp em
Lâu rồi chẳng nhớ hóa quên
Đâu còn rạo rực trái tim dâng trào…
Hay là bởi tại trời cao
Không mưa nên giếng gầy hao tháng ngày
Có mưa thì giếng mới đầy
Cỏ không mọc lấp dấu giầy người đi
Khiêm nhường là hoa xuyến chi
Nhụy vàng, cánh trắng nhu mì dễ thương
Còn như đánh bóng phô trương
Sắc hương thì ít, tơ vương thì nhiều…
Đường trần gió bụi phiêu liêu
Ngả nào lối rẽ cũng nhiều ngã ba
Biết rằng em của người ta
Tôi là lữ khách thoáng qua thôi mà
Dẫu cho nắng có nhạt nhòa
Thì thơ vẫn cứ đậm đà men say
Rất nhiều hương ủ trong cây
Mạch nguồn dòng chảy lại đầy giếng khơi.
K.D
NGUYỄN PHÚC NGHỊ
Vững tin ở Người
Hai lần Bác về Lâm Thao
Lần đầu trong thời kháng Pháp
Bí mật, bí mật, bí mật
Lối qua cầu Miễu chênh vênh
Lần hai, Bác về Nam Tiến
Nam Tiến thành ngọn cờ đầu
Phong trào xây dựng hợp tác
Làng đồi giàu đẹp, ước mơ
Bây giờ dân lập nhà thờ
Cả hai làng nơi Bác đến
Làng Chu Hóa, làng Nam Tiến
Khắc sâu ơn đức của Người
Thời gian sáu chục năm rồi
Không quên một ngày Bác tới
Bác gieo niềm tin sáng chói
Quê mình vững bước đi lên.
N.P.N
Vũ Đình Tiến
Em về Phú Thọ
Em có về Phú Thọ với anh không
Sông Thao mùa này cạn nước
Bến đá chợ Mè bồi lở
Hàng cây nghiêng phố Lê Đồng
Em có về Thị xã với anh không
Cầu Trắng nơi mình hò hẹn
Trường Cao đẳng Y còn đó
Tàu đi hun hút chân cầu
Em giờ em ở nơi đâu
Thấp thoáng con đường mong nhớ
Kỷ niệm ngày xưa đâu đó
Rụt rè tay nắm bàn tay
Em về đi Thị xã chiều nay
Mùa thu rắc vàng trên phố
Tháng Tám mùa thu lịch sử
Cờ bay rợp bóng đa già
Em về đi khu công nghiệp Phú Hà
Sừng sững mọc lên trên đất đồi cằn cỗi
Chẳng phải đi đâu giữa quê mình ngày mới
Công nhân sớm chiều tấp nập vào ca
Chúng mình giờ đây chẳng phải đi xa
Khu công nghiệp đứng trên tầm cao mới
Các công ty về đây tụ hội
Đường cao tốc nối dài đi đến muôn nơi
Em đi đâu thì cũng về thôi
Thị xã quê mình có anh đứng đợi
Tình yêu quê hương trong tình yêu đôi lứa
Về đi em Phú Thọ đợi em về!
V.Đ.T
HOÀNG VĂN CỜ
Mạch nguồn Pác Bó
Cháu bước vào hang Cốc Pó
Điện soi ván gỗ Bác nằm,
Chiếu chăn, gối màn chẳng có
Hang rừng giá rét căm căm
Thạch nhũ kết tụ bao năm
Tạo nên tượng hình Các Mác
Ván gỗ nơi đây Bác nằm
In hình vóc tầm của Bác
Hang sâu giá băng trầm mặc
Không làm tê buốt tim Cha,
Ngọn lửa nơi đây Người nhóm
Ánh hồng rực sáng nước nhà
Cháu như thấy bóng người Cha,
Tiên ông đang ngồi câu cá,
Làm việc trên bàn ghế đá…
Nhớ thương nước mắt nhạt nhòa
Bác ơi! Bảy mốt năm qua
Đất nước Tiên Rồng rực rỡ
Đốt nén tâm nhang ghi nhớ
Công Người gây dựng cơ đồ
Cháu uống mạch nguồn Pác Bó
Vững tin hạnh phúc vô bờ.
H.V.C
QUANG NHUẬN
Nỗi nhớ
Đêm Việt Trì mưa rả rích rơi rơi
Nỗi nhớ xa xôi gửi về nơi ấy
Biển chiều nay sóng oằn mình trỗi dậy
Nước dâng đầy lòng biển sục sôi
Anh lại về với biển rộng xa khơi
Nỗi nhớ Mẹ Cha một thời hoài niệm
Nỗi nhớ không nguôi những ngày xa biệt
Biển Cồn Vành thành khúc hát yêu thương
Anh trở về nghe sóng biển du dương
Hàng phi lao rì rào ôn kỷ niệm
Nghe tiếng gọi Bình Thành làng ven biển
Khúc ru ca theo năm tháng cuộc đời
Đêm trở mình thao thức mãi đi thôi
Nghe tiếng sóng xưa vọng về trong tâm trí
Tuổi thơ ơi! Một đời ta mắc nợ
Chốn đi về lưu luyến mãi quê hương.
Q.N
GIANG CHÂU
Đêm họp Hội Phụ nữ
Trước giờ sinh hoạt văn hóa
Chị em phụ nữ làng đồi
Điểm lại một năm vay vốn
Những ai đã thoát nghèo rồi?
Làm sao một vốn bốn lời?
Đầu tư chăn nuôi phát triển
Vay tiền phải lo tính đếm
Để còn xây dựng cửa nhà
Làng đồi từng bước thăng hoa
Xóa nhà tranh tre, vách nứa
Không còn có người đứt bữa
Sẻ chia cung cách làm giàu
Tối đèn tắt lửa có nhau
Mấy chục năm trời tần tảo
Đâu chỉ miếng cơm, manh áo
Nuôi con ăn học nên người…
Bỗng nhiên im lặng bồi hồi
Nhật ký Thùy Trâm – nghe đọc…
Ngoài kia vầng trăng cũng khóc
Chị em nước mắt rưng rưng…
G.C
VŨ TUẤN
Chợt nhớ tháng Ba
Em có còn nhớ tới tháng Ba xưa?
Hoa xoan tím, rơi rụng miền thương nhớ
Rét nàng Bân như tiếc mùa dang dở
Cứa tim anh nghèn nghẹn khúc giao mùa
Tháng Ba này em đã về chưa?
Nơi quê mẹ đầy hoa xoan rụng trắng
Em đi rồi, miền quê thành hoang vắng
Hoa cỏ may mọc kín cả triền đê…
Tháng Ba nào anh cũng bước trở về
Hòa trong gió, nghe thân thương đồng nội
Tưởng đâu đây, tiếng em tôi thường gọi
“Anh về đi… em vẫn đợi vẫn chờ”!
V.T