LÊ ANH PHONG
Nhà báo tiên phong
Hai mốt, tháng Sáu, năm 1925
Ngày lịch sử tươi hồng trang báo Đỏ
Người sáng lập báo “Người cùng khổ” (1)
Làm chủ bút báo “Thanh niên” – tờ báo đầu tiên
của Cách mạng Việt Nam
50 năm cùng báo chí đồng hành (2)
2.000 bài báo, 300 bài thơ, gần 500 tranh, truyện và ký
Ngọn bút Hồ Chí Minh tạc vào thế kỉ
Vóc dáng xuất thần – nhà báo tiên phong
Từ Le Paria đến với Thanh Niên
Từ Quốc tế Nông dân, qua Công Nông, Lính Kách Mệnh
Thân Ái, Cứu quốc, và Việt Nam Độc lập
Ngòi bút xông pha Tạp chí Đỏ trung kiên (3)
Báo chí – ngọn cờ chỉ lối tiên phong
Nên nhà báo – trung trinh người lính
Báo chí là mặt trận
Vũ khí là tư tưởng tiến công
“Viết cho ai?”
“Viết để làm gì?”
“Viết như thế nào?”
Luôn là câu hỏi lớn
Tự nhà báo sẽ tìm ra lời đáp
Khi trái tim mình thuộc về Nhân dân!
Hồ Chí Minh – nhà báo tiên phong của Cách mạng Việt Nam
Nhân cách lớn
Sáng soi đời làm báo!
L.A.P
(1) Le Paria – 1922.
(2) Tính từ khi Hồ Chí Minh bắt đầu viết báo từ 1919 cho đến năm 1969.
(3) Những chữ in nghiêng là tên các báo do Hồ Chí Minh sáng lập và làm chủ bút.
vũ Đăng Bút
Cả nhà làm báo
Cả nhà em làm báo
Giúp ích cho mọi người
Truyền thông tin khắp nơi
Đến tay bao bạn đọc
Mặc khó khăn, mệt nhọc
Bố thường công tác xa
Viết phóng sự, điều tra
Nêu gương bao người tốt
Còn bạn bè trường lớp
Em thường tả bằng thơ
Tả đồng lúa, nương ngô
Mùa nối mùa, vui quá!
Anh trai em có cả.
Điểm chín mười môn văn
Mọi người thầm khen anh
Sau thành nhà báo giỏi
Thế là người ta gọi
Nhà làm báo, làm văn…
V.Đ.B
Ngọc Khuê
Về Tu Vũ
Tôi theo anh
về quê Tu Vũ
Đến tham quan chiến tích anh hùng
Đây… Tượng đài ghi tạc chiến công
Trận Tu Vũ mùa Đông năm mốt (1951)
72 năm
Còn đâu đồn bốt
Chiến địa xưa dấu cũ hoang tàn
Dòng Đà giang lưu dấu thời gian
Trận công đồn bản hùng ca bất tử…
Nghe tiếng súng xa
từ trong quá khứ
Người ôm mìn đánh sập hầm Tây
Tiếng hô “xung phong” vang vọng đâu đây
Các chiến sỹ Trung đoàn Tám Tám (88)
Lũ giặc Pháp
hãi hùng khiếp đảm
Lên tàu rút chạy về xuôi
Còn lại đây chiến địa một thời
Cờ đỏ Sao Vàng tung bay chiến thắng!…
Quê Tu Vũ
chuyển mình trong nắng
Đón Xuân về đào thắm cờ bay
Nông thôn mới bừng sáng nơi đây
Đường hạnh phúc đong đầy kỷ niệm…!!!
N.K
Nguyễn Ngọc Tung
Hoa bèo
Nhớ Nhà thơ, họa sỹ Hoàng Hữu
Người họa sỹ đặt giá vẽ bên sông
trước cánh bèo sau bão
hoa đâu biết người vẽ mình thành gấm vóc
phận mỏng manh trôi dạt những phương nào?
Khi tim anh dội sóng pha màu
đớn đau dồn nét cọ
mặt sông cuốn mưa cuộn gió
hoa chao đảo bọt bèo
Chìm nổi nông sâu cụm rễ nghèo
ăn nhạt nuôi cây lênh bênh gạn chắt
cánh hoa phập phồng tim anh quặn thắt
đầy vơi nỗi người
Ngoài kia sông… sông trôi
nhòa nửa vầng trăng ráng chiều rơi
cánh bèo trong tranh đầy gió
đứng mà trôi
trôi mà đứng
bèo ơi!…
N.N.T
VŨ KIM LIÊN
Bến xưa
Có ai về bến sông xưa
Cho tôi theo với ngày mưa muộn màng
Đò còn mấy chuyến sang ngang
Sông còn mấy lượt khách sang bên này
Trời chiều lạnh gió heo may
Tóc dài ai thả thôi bay ngược dòng
Bếp ai lửa đã rực hồng
Thơm mùi cơm mới mà lòng nao nao
Rưng rưng nhớ những chiều nào
Nghiêng nghiêng bóng mẹ ra vào lui cui
Cơm sôi ủ lửa mẹ vùi
Bếp tro ủ cả ngọt bùi mùa chiêm
Giọng quê trầm ấm đêm đêm
Ru con tròn giấc ngủ mềm trên tay…
Mới thôi mà đã bao ngày
Tôi thành khách lạ ở ngay quê mình
Bến sông còn đó chung tình
Đò còn neo đậu chỉ mình tha hương
Đường đời muôn nẻo tuyết sương
Vẫn còn một lối quê hương tìm về
Cỏ may níu rối triền đê
Vương đầy nỗi nhớ tóc thề xa xưa…
V.K.L
NGUYÊN HÀ
Trong bóng phố
Cháu về tìm lại thơ ngây
Một thời lẫn với cỏ cây quanh nhà
Chập chờn cõi nhớ hiện ra
Trong bóng phố, rợp vườn bà thuở xưa
Hương hoa, vị quả bốn mùa
Còn vương sương gió nắng mưa quay về
Mộng mơ phố hóa thành quê
Trong mắt cháu rợp sum suê lá cành
Quả hồng chín điểm vòm xanh
Chào mào mỏ khoét lanh chanh gọi đàn
Bên rào râm bụt nghiêm trang
Sắp hàng mấy dãy đào, xoan ông trồng
Lịm thơm hương vị mật ong
Ngước lên chíu chít nhãn lồng mọng da
Núp sau chùm lá, trái na
Mắt tròn mắt dẹt ló ra tò mò
Giong giềng đón gió phất cờ
Mấy tầu lá láng vật vờ mép sân
Trong mưa bụi phấn mùa xuân
Giàn trầu vươn ngọn tìm thân cau già
Chợt thơm nưng nức bóng bà
Từ trong quả thị bước ra thăm vườn…
Giật mình! Bà ở trên tường
Tầng tum ngàn ngạt khói hương ban thờ
Trong bóng phố, một giấc mơ
Cháu về gặp lại tuổi thơ vườn bà.
N.H
PHẠM THỊ THU HÀ
Bình minh tháng Sáu
Chưa tròn giấc đã bình minh tháng Sáu
Cầu Ngọc Tháp vươn vai nối hai bờ sông Thao
Xe chạy chuyến đầu ngày
Trăng hạ huyền lay sông Thao thức dậy
Bãi bồi ngô vào mẩy
Đò Bến Đá bồng bềnh…
Đất duỗi mình
Ngai ngái sai mùa dỡ lạc Thanh Vinh
Đêm rạn đường cong vải ngọt căng Phú Hộ
Văn Lung mát thơm dưa lê, dưa bở
Những quả đồi bừng giấc ngủ
Phố mới xây ngói đỏ tưng bừng
Đường thênh thang hướng tới bạn bè…
Í ới chợ Mè
Ì ạch những chuyến xe hàng chuyên chở
Vòng tay đêm buông lơi
Đợi đón khay bánh tai nghi ngút
Làn môi đêm tìm nụ cười ngọt khát
Chè xanh!!!
Căng ngực sông Thao
Thị xã đón gió lành
Mơn mởn rau
Em gái Phú Lợi chở tươi xanh vào phố
Long não thoảng lời ru êm dịu
Những thiên thần nồng giấc ngủ
Rạng ngời
Bình minh tháng Sáu nở trên môi…!
P.T.T.H
NGUYỄN THẾ YÊN
Thành phố mùa Lễ hội
Mùa xuân
Núi Nghĩa Lĩnh vừa thay áo mới
Đền Hùng
Mưa đã rửa
Một ngàn hai trăm tám mươi hai bậc đá nghiêng trông
Đón những bước chân con cháu trở về!
Trung tâm Việt Trì nao nức
Những hàng cây mới mắc thêm đèn
Ngõ ngách chỉnh trang, đường hoa rực rỡ
Bánh giầy, bánh chưng gói đun nhộn nhịp
Lễ hội dân gian đây đó mở tưng bừng
Đêm Trung du sao rơi đầy Thành phố
Rạng rỡ mọi ánh cười
Lung linh đôi bờ nước
Những đoàn dân mang văn hóa xã, làng
Rộn rã mọi ngả đường
Nối vòng tay quảng trường
Cất cao câu hát
Đất nước
Bốn phương, mười hướng
Con cháu
Một cội, một nguồn
Trở về viếng Tổ tông
Lễ vật
Lễ nghi
Nghiêm trang Quốc phục
Kết vòng tâm nhang thành kính dâng Người.
N.T.Y
HOÀNG NHƯ HÀ
Đất Tổ gọi chim về
Nước Hàn ở phía xa xăm
Con đi biền biệt mười lăm năm trời
Đêm xem hoa tuyết rơi rơi
Ngày mong tia nắng cuối trời hửng đông
Ở nhà mẹ nhớ, cha mong
Con thơ, vợ trẻ ngóng trông từng ngày
Biết rằng (thợ giỏi) khó thay
Đừng có viện cớ mà say kiếm tiền
Lương cao được lắm ưu tiên
Giá băng lạnh cóng đồng tiền kiếm ra
Đời là cõi tạm thôi mà
Đừng vắt kiệt sức đổi ra bạc vàng
Nhà mình giờ cũng khang trang
Phố ẩm thực chả bán hàng, cho thuê
Đất Tổ đang gọi chim về
Mười lăm năm luyện tay nghề đã cao
Quê nghèo khoai sắn ngày nào
Đầy vơi chén rượu chảy vào câu thơ
Bây giờ đời đẹp như mơ
Một khu công nghiệp từng giờ đổi thay
Liên doanh Hàn – Việt rất hay
Đang cần thợ giỏi về xây cơ đồ
Nắng chiều nhuộm tím ước mơ
Chim về Đất Tổ đón mùa xuân sang.
H.N.H
Nguyễn Hải Yến
Đất
Giày xéo bao bàn chân
Vẫn nâng từng lá cỏ
Đất không làm đất lở
Lấp vùi bao tiếc thương
Trong lòng có kim cương
Cả vàng mười, đá quý
Chẳng bao giờ đất nghỉ
Vắt kiệt đời cho ai?
Xẻ mình ra rộng dài
Thành hào sâu chiến lũy
Cõng nhau lên lặng lẽ
Thành tường cao, lâu đài
Thơm vào cánh hoa nhài
Không bao giờ đất nói
Biển làm sao hiểu nổi
Đất ở xung quanh bờ?
Sống nhờ đất bốn mùa
Chết lại tan thành đất
Biển dù mênh mông thật
Vẫn trong lòng đất thôi!
N.H.Y
Ngô Thái
Sông quê
Sông quê, tắm mát đồng quê,
Nắng vàng trải thảm ven đê sớm chiều
Mây xanh lơ lửng cánh diều,
Vẳng nghe tiếng sáo… dễ xiêu lòng người
Mênh mông đất. Mênh mang trời,
Bồi hồi nhớ lại… cái hồi còn son
Dù đi ngàn dặm nước non,
Tình quê vẫn nhớ sắt son không mờ
Người đi xây dựng ước mơ,
Ta về sống lại tuổi thơ thuở nào
Lòng người đâu dễ gửi trao,
Gom đầy nỗi nhớ ngày nào tuổi thơ…
Bao năm tháng đợi năm chờ,
Lời thề gió thoảng… nên giờ còn đau!
Lỡ duyên ước hẹn cùng nhau,
Hỏi ai còn nhớ những câu ân tình…
N.T
PHẠM PHƯƠNG THẢO
Cỏ sậy sông Thao
Bờ cỏ sậy sông Thao nở trắng
Cuối trời thu ta gặp lại hồn quê
Dòng sông chảy về dạt dào thắm đỏ
Tìm dấu xưa trên lối cũ ta về…
Lớp cỏ sậy trắng trong như thuở ấu thơ
Bạn bè hồn nhiên bao điều muốn nói
Cứ mê mải khát khao mong mỏi
Những đắm say quặn thắt đợi chờ
Đã bao lần hồn còn đẫm trang thơ
Xanh miên man cả một chiều Phú Thọ
Bờ cỏ sậy mơ màng đêm trăng tỏ
Chưa một lần lỡ hẹn với Trung du
Bạn bè ở đây rất đỗi vô tư
Tuổi thơ ơi những ngày dài mong nhớ
Mùa cỏ sậy sông Thao bung nở
Thời gian trôi – hoa trắng điểm mái đầu.
P.P.T
ĐÌNH GIAO
Miền nắng vỡ
Khi mùa đông gió lay cửa
Trái tim khép mở
Con đường vàng lá mắt ai
Anh khoác nỗi buồn chưa ủ ấm
Vòm tre xao xác bóng trăng cài
Em in lên cỏ
Bàn chân son thuở lội ruộng đuổi vịt đàn
Cỏ bối rối nhũ nhàu màu vỡ lá
Đời xô anh vào em bằng con tim trượt ngã
Nắng nỏ chi để tình nặng một ơn mang
Gió già cỗi, nắng nguyên trinh
Đông thức giấc dòng mùa chia ngả
Hoa tầm quy vội héo cuống vô tình
Cơn mưa nắng vẫn thường bốc hoả
Bóng hoàng hôn nào in sắc bình minh?
Hè vẫn vô tâm, đông cứ vô tình
Lúa hai vạt đồng đượm mùi nếp tẻ
Em mưa nguồn, chớp bể
Muôn vạn khuyết tròn trăng vẫn thế
Mưa ngừng thôi cho nắng thỏa môi thơm.
Đ.G